MIÊU CƯƠNG HỒ SƠ CẤM KỴ - Trang 211

giờ ngày ngày bận bịu chiếu cố em gái, khiến mình mệt mỏi như một đầy
tớ. Tất cả những chuyện này đều thật không công bằng. Tôi nhất định phải
giúp Lâm Na dạy dỗ tên Chu Văn kia.

“Yên tâm đi! Lâm Na, tôi nghĩ xong rồi. Tôi sẽ giúp cô dạy dỗ tên

Chu văn kia, còn lấy lại vòng tay đưa cho mẹ cô. Nhưng cô phải đáp ứng
tôi không được xuất hiện dọa người nữa được không?” Chẳng may hù chết
người thì thật là phiền toái! Tôi thu lại bùa chú và kính bát quái, cất vào
trong túi.

“A? Anh thực sự chịu giúp tôi sao? Sao anh lại giúp tôi? Chẳng lẽ, anh

là một người tốt thích giúp đỡ người khác?” Lâm Na hoài nghi nhìn tôi.

“Tôi không phải hiệp sĩ gì cả nhưng người nhà tôi cũng bị người khác

hại chết. Chú Hai tôi và em gái tôi đều bị ngời ta hãm hại, một người thì
hôn mê bất tỉnh, một người thì nửa người nửa quỷ. Tôi tin tưởng tôi có
năng lực này, cô yên tâm đi!” Tôi rất thông cảm với cảnh ngộ của cô ấy,
thật hy vọng Chu Văn chưa rời khỏi trường học. Tôi nhất định phải tìm
được tên tiểu nhân hèn hạ đó, lại có thể vì một cái vòng tay mà giết người.

Lâm Na đáp ứng yêu cầu của tôi, không ra ngoài dọa người. Tôi cũng

đồng ý với cô ấy, tìm được kẻ cướp vòng tay, dạy cho hắn một bài học. Tôi
không phải là hóa thân của chính nghĩa nhưng cũng không muốn nhìn thấy
người vô tội từng bước từng bước bị đẩy xuống vực thẳm.

—– Hết chương 4 —–

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.