MIÊU CƯƠNG HỒ SƠ CẤM KỴ - Trang 225

“Lái xe nhanh một chút đi ạ. Là chiếc xe kia!” Ngô Thế Vinh khẩn

trương chỉ huy tài xế đi theo chiếc xe đằng trước. Trong lòng tôi thầm vui
vẻ, Ngô Thế Vinh này thật lợi hại, mỗi lần, hắn đều phát huy tác dụng đúng
lúc then chốt. Nếu như lần này chúng tôi tóm được hắn thì phải nói thế nào
đây.

Tài xế thuần thục đi theo chiếc xe màu đen phía trước. Chiếc xe đó là

một chiếc xe mới. Đi được khoảng hơn mười phút, chiếc Honda Quảng
Châu kia liền lái vào một tiểu khu. Chúng tôi cũng vội vàng vào theo. Nhìn
người đàn ông từ trong xe bước ra, chúng tôi vội vàng chạy tới, nhưng tới
nơi, tất cả đều trợn tròn mắt.

“Ô, các cô các cậu đi theo tôi làm gì vậy? Niếp Vũ, Triệu Ngọc Nhi,

Ngô Thế Vinh? Sao ba người lại cùng đến nhà tôi thế?” Người này không
phải Chu Văn mà lại là giáo sư Lưu, giáo viên chủ nhiệm của chúng tôi. Ba
người chúng tôi lập tức trợn mắt há mồm cả kinh, không biết trả lời thế
nào, vẫn may là còn có Triệu Ngọc Nhi thông minh.

“Lưu giáo sư, chúng em đến thăm thầy một chút. Bởi vì, chúng em

cảm thấy kỳ thi cuối tháng có vẻ khó qua nên muốn đến hỏi thầy một chút
giới hạn đề thi…” Triệu Ngọc Nhi nói, sắc mặt hồng hồng liếc sang tôi.

“Các em nha! Aizz, tức chết tôi, bình thường thì không chịu học, bây

giờ thi rồi mới nhớ đến tôi. Muốn tìm tôi thì đến phòng làm việc ở trường,
đến nhà tôi làm gì? Năm ngoái có mấy nam sinh mua quần áo cho bà xã tôi
đều bị phạt hết đấy. Các cô các cậu đúng là điên rồi, aizzz, sinh viên bây
giờ…!” Lưu giáo sư lắc đầu nói.

Ba người chúng tôi không còn lời nào chống đỡ, vốn cũng không phải

là tới vì ông ấy nhưng rõ ràng ai cũng có thể nhìn ra là bám theo, nói dối
như thế này cũng coi như là hợp tình hợp lý. Trong lòng tôi thầm bội phục
sự nhanh trí của Triệu Ngọc Nhi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.