hạ thấp và không được tôn trọng khi người bạn đời làm hỏng việc hay phá
vỡ quy tắc của bạn – như thể họ đang nói rằng, “Bạn không quan trọng.
Nhu cầu của bạn không quan trọng. Tôi không thèm quan tâm”.
Phản ứng đầu tiên của bạn trước đây sẽ là muốn nhắc họ một cách
giận dữ về những nghĩa vụ của họ. Nhưng điều bạn làm lại là trả thù, theo
kiểu “Nếu anh/cô nghĩ anh/cô quan trọng, thử xem anh/cô nghĩ sao về
những lời này nhé.”
Người bạn đời của bạn, thay vì trấn an về tầm quan trọng của bạn,
lại phải hứng chịu những đòn công kích từ bạn. Trong khi đó, bạn lại coi sự
im lặng đó là minh chứng rằng họ cảm thấy họ hơn bạn, và bạn lại càng
điên tiết hơn.
Bạn có thể làm những gì? Đầu tiên, người bạn đời của bạn không
thể đọc được tâm trí bạn, nên khi tình huống làm bạn giận dữ xảy ra, bạn
phải nói rõ với người ấy bạn đang cảm thấy thế nào. “Anh không biết tại
sao, nhưng khi em làm thế, nó làm anh cảm thấy anh không quan trọng.
Như thể em không thèm làm những thứ mà anh trân trọng vậy.”
Họ sau đó sẽ giải thích với bạn rằng họ thực sự quan tâm tới cảm
xúc của bạn và lần tới sẽ chú ý hơn. (Bạn có thể sẽ nói “Người bạn đời của
tôi sẽ chả bao giờ làm như thế!”. Bạn có thể yêu cầu người ấy làm như vậy
một cách trực tiếp: “Hãy nói với anh rằng em thực sự quan tâm tới cảm xúc
của anh và em sẽ cố gắng để ý hơn ở những lần sau”).
Khi bạn cảm thấy sắp mất kiểm soát, bạn phải học cách rời khỏi
phòng và viết xuống những suy nghĩ xấu xa trong đầu bạn, theo sau đó là
những điều đang thực sự diễn ra (“Cô ấy không hiểu điều ấy quan trọng với
mình thế nào” hay “Anh ấy không biết phải làm gì khi mình sắp bùng nổ”).
Khi bạn cảm thấy đủ bình tĩnh, bạn có thể quay trở lại để xử lý nốt tình
huống.