nhân và con cái làm những điều làm chúng ta giận dữ, mà còn bởi chúng ta
nghĩ chúng ta có quyền xả cơn tức lên họ khi họ làm như vậy.
Tình huống #7. Tưởng tượng bạn là một người tử tế, biết quan tâm
tới mọi người. Bạn yêu người bạn đời của mình và cảm thấy may mắn khi
có được người ấy. Nhưng khi họ vi phạm một trong những nguyên tắc của
bạn, ví như chất quá đầy rác vào thùng trước khi đem đi đổ, bạn cảm thấy
như bị phản bội và bắt đầu lên tiếng chỉ trích. Đầu tiên là “Anh đã bảo em
cả ngàn lần rồi”, rồi sau đó là “Em chả bao giờ làm được việc gì cho ra hồn
cả”. Khi họ trông vẫn không có vẻ gì là hối lỗi, bạn càng tức hơn, nhục mạ
tới trí thông minh (“Chắc là em không đủ thông minh để nhớ nổi việc này”)
và tính cách của họ (“Nếu em không vô trách nhiệm thì em đã không ….”
“Nếu em biết quan tâm tới người khác ngoài bản thân em ra, em đã…”)
Nổi khùng lên với sự giận dữ, bạn bèn đem vào sự rủa mắng mọi thứ bạn
có thể nhớ ra để ủng hộ quan điểm của mình: “Bố tôi cũng chả bao giờ tin
anh” hay “Sếp của cô đã đúng khi hắn nói cô rất hạn chế”. Người bạn đời
của bạn phải đi ra khỏi nhà để thoát khỏi cơn giận dữ đang ngày càng tăng
của bạn.
Phản ứng của Tư Duy Cố Định. Trong một thời gian ngắn, bạn
cảm thấy mình đã đúng khi tức giận, nhưng rồi bạn nhận ra mình đã đi quá
xa. Bạn chợt nhớ lại những lúc người bạn đời của mình đã luôn ở bên giúp
đỡ mình, và bạn cảm thấy có lỗi vô cùng. Rồi sau đó bạn lại tự nói với bản
thân rằng bạn cũng là một người tốt, chỉ là bạn tạm thời mất kiểm soát thôi.
Bạn sẽ nghĩ là “Mình đã rút ra được bài học. Sẽ không bao giờ mình làm
như thế nữa.”
Nhưng khi bạn tin trong tương lai, mình lúc nào cũng có thể giữ cho
‘người tốt’ ấy hiện diện, bạn sẽ không muốn nghĩ tới những cách bạn có thể
dùng ở lần tới để phòng tránh sự bùng phát xảy ra. Đó là lý do vì sao ‘lần
sau’ của bạn sẽ luôn là phiên bản copy nguyên gốc từ lần trước.