MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 111

Giang Bắc thời Đường uy vũ, đã trở nên tồi tệ, tru sát (giết) hoàng thất

trung thần vô số. Giang Đông võ lâm đã quyết định, họ Đường tất diệt.”

Nếu nói Ôn Hựu mưu lược chu đáo mọi mặt, tỉ mỉ bình tĩnh, trong ổn

định, ngoài cầu tiến.

Thì mưu lược của Lâm Phóng, lại giống như một con dao găm, hàn

quang bắn ra bốn phía, cắm thẳng vào trái tim người.

Rõ ràng đều là mưu kế băng lãnh, nhưng lại cho lòng người cảm thấy

tâm huyết mười phần, chính là thiên hạ!

Phương trượng Kê Minh Tự đột nhiên vỗ cái bàn, hét lớn: “Hay”

Hạ Hầu Dĩnh mắt hổ rưng rưng, cùng Đô Đốc đại nhân nhìn nhau gật

đầu.

Hai tên quan văn kia, nhìn sắc mặt Cố công tử, đang muốn mở miệng

nói cái gì……

“Lâm công tử cao thượng! Ôn Tử Tô hổ thẹn không bằng!” Ôn Hựu gằn

từng chữ một, hướng về Lâm Phóng cúi đầu.

Lâm Phóng thản nhiên nhận.

Trầm Yên Chi chậc chậc hai tiếng: “Ôn Hựu quả nhiên là hậu nhân của

danh môn, khí độ này……”

Ta gật đầu, tuy rằng Ôn Hựu nhận thua, nhưng so với Lâm Phóng càng

khiến cho ta sinh lòng tán thưởng.

Ta hướng hướng Ôn Hựu giơ ngón tay cái lên. Hắn đứng thẳng người,

hai mắt nhìn về phía trước, khóe miệng lại mơ hồ chậm rãi cong lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.