MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 139

Tay đang nắm thư của ta run lên.

Ngẩng đầu nhìn Tiểu Lam giống như vừa ăn xong Ngũ Thạch Tán, cả

người đột nhiên phấn khởi đứng lên một cách không bình thường.

Lại nói sau đại hội võ lâm, ta rốt cục hiểu rõ công dụng của Ngũ Thạch

Tán.

Dưới sự xấu hổ không chịu nổi, ta lòng đầy căm phẫn viết thư về nhà,

đau đớn trách cha kiến thức nông cạn.

Hôm nay, thư nhà nhẹ nhàng chuyển tới.

Sau bao nhiêu văn tự biểu đạt sự thương nhớ quan tâm của mẹ, là mấy

câu ngắn gọn ít ỏi của cha ta: “Cha thuận miệng nói, ai bảo ngươi tưởng
thật. Lưu lạc võ lâm cần chú ý làm việc cho tốt, không cần làm Chiến gia
bẽ mặt. Nhớ sang năm về nhà.”

Nhận được tin tức, ta cũng không cáu.

……………….

“Ôn công tử tới! Ai nha, hôm nay hắn thực là tuấn tú!” Tiểu Lam chọc

chọc ta, “Tiểu thư, Ôn công tử tới, cô còn không nhanh dậy nghênh đón?”

Xa xa, nam tử cao ngất một thân áo tím giày đen, chậm rãi bước tới gần.

Ta mở mày mở mắt hướng về phía Tiểu Lam nói: “Dậy nghênh đón?

Tiểu Lam, em không biết, hắn hôm nay tới là để làm trâu làm ngựa cho ta!”

Tiểu Lam nâng tay che miệng lớn, một bộ dạng không thể tin.

Trong lòng ta càng thêm đắc ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.