MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 243

———————

Ngày thứ hai, ngày thứ ba….. giống nhau qua đi. Ngựa của chúng ta

không dừng vó vội vàng hướng tới Giang Châu, hành trình mỗi ngày đều
khẩn trương.

Ta cũng không thể cùng Tử Tô nói mấy câu.

Chỉ là năm sáu ngày sau, trên hông hắn có thêm một khối ngọc bội cùng

của ta giống y như đúc, dây tua là màu xanh da trời kia nổi bật trên quần áo
màu đen của hắn.

Thỉnh thoảng, hắn sẽ nhìn về phía ta, ánh mắt sáng quắc, hơi chứa ý

cười.

Tử Tô a, Tử Tô.

Một hôm khi đang nghị sự, một vị sư huynh bỗng nhiên kinh ngạc nói:

“Ồ, Tử Tô, ngọc bội của Thanh Hoằng sao lại trên người ngươi?”

Ta giả vờ nghiêm túc xem tin tức tình báo trong tay nhưng ngọc bội trên

hông lại khiến ta rơi vào cảnh giấu đầu hở đuôi.

Ôn Tử Tô thản nhiên liếc mắt nhìn mọi người, tiếp tục nói tình báo.

Hoắc Dương nhìn ta, trưng ra bộ dạng “ta đã biết là như thế”. Đúng là

tiểu tử thối.

Ta cố gắng thản nhiên, không để ý.

Lại một ngày khác, nghị sự hoàn tất, Tiểu Lam đưa hoa quả tới cho mọi

người.

Đến trước mặt Tử Tô, Tiểu Lam bộ dạng như quên mất đang trong

trường hợp nào, thản nhiên nói: “Cô gia, ăn trái cây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.