MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 284

“Dưới giường trong phòng ta có mật đạo, các ngươi vào bên trong hãy

phong kín!” Chu Bác đột nhiên tiến đến bên tai ta thấp giọng nói.

“Nói cái gì?” Lão Bùi cả giận nói.

Chu Bác cười ha ha, nói: “Ngươi không biết hôm nay ta vì sao muốn

làm trái ý của người kia.” Chu Bác mắt sáng như đuốc nhìn mọi người
trước mặt: “Bởi vì, Chu Bác ta sống cũng không được lâu, nhưng không
muốn gây tai họa cho người của Lâm Phóng mà là tai họa cho các ngươi!”

“Láo xược! Ngươi quên thân phận chính mình sao?” Lão Bùi nói.

“Ta nhớ được, trước giờ luôn nhớ được.” Chu Bác nói, “Ta là người

Triệu, một người Triệu đáng chết.”

“Đi!” Hoắc Dương túm ta, quay người đi về phía trong Chu phủ.

Trong bóng đêm chúng ta vội vàng đi, miễn cưỡng quay đầu, chỉ thấy

Chu Bác tay áo chớp động ở cửa nhỏ, cửa “Phanh” một tiếng rồi khép kín.

Ngoài cửa tiếng động không dứt bên tai.

Rất nhanh, liền thấy mấy hắc y nhân ầm ĩ phóng qua tường, rơi xuống ở

trong sân, phát lực hướng về phía chúng ta đuổi tới.

“Hoắc Dương, không thể để cho Chu Bác một người……” Ta hô.

“Chúng ta đi tìm viện binh.” Hoắc Dương đầu cũng không quay lại nói.

Chợt nghe “Oành –” một tiếng nổ.

Khói vàng bỗng nhiên từ trong nhà chính của Chu phủ bốc lên, ở trong

không trung bắn lên một tia lửa cực sáng.

Ở ngay phía trên đỉnh đầu chúng ta, rồi biến mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.