MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 295

Ý cười trong mắt thật sâu.

“Mị Nô…… Ngươi khinh bạc ta?” Hắn cầm tay ta kéo đến bờ môi, làm

bộ muốn hôn. Ta vội vàng giãy thoát, trừng mắt nhìn hắn.

“Ngươi đừng gọi ta như vậy…… Nếu người khác nghe thấy, thật mất

mặt!” Ta đường đường là hộ pháp minh chủ, cư nhiên lại có một cái danh
tự đáng xấu hổ như vậy, thật thảm!

“Tốt!” Hắn dứt khoát gật đầu, “Danh tự này chỉ một mình ta gọi. Chỉ

trong khuê phòng gọi.”

Ta bi phẫn nói: “Tử Tô, ngươi biến …… Ngươi trước kia không như

vậy, ngươi trở nên…… trở nên thật giống Chu Bác đại ca!”

Hắn chăm chú nhìn ta, đôi tay càng nắm chặt ta hơn, thỏa mãn thở dài

một tiếng, nói: “Hoằng Nhi, ta tự coi mình lão luyện trầm ổn. Nhưng hôm
nay ta thừa nhận, cứ nghĩ đến một người, ta có thể cưới người đó, ta quả
thật có chút không kiềm chế được. Là ta vượt quá.”

Chao ôi, kỳ thật hắn cũng không cần nghiêm túc như vậy.

Ta nhẹ nhàng tựa đầu vào vai hắn.

Nhìn ngày xanh lam, bỗng nhiên cảm thấy uể oải.

Trong đầu bỗng nhiên nhớ đến lời nói của y quan sư huynh ngày khám

và chữa thương cho ta cùng Hoắc Dương: “Độc này, chúng ta đã dùng nội
lực thay các ngươi bức ra hơn phân nửa. Còn dư lại chút độc thật không thể
trừ tận gốc. May mà các ngươi trúng độc không nặng, điều dưỡng mấy
ngày, võ công liền có thể khôi phục như ban đầu. Chỉ là sau này, thế nào
không được vui nhiều buồn nhiều, tức giận công tâm, liền có thể sinh mệnh
ưu sầu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.