MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 302

Nửa năm không gặp, sông Tần Hoài vẫn mang vẻ đẹp rự rỡ mỹ lệ tựa

yêu tinh như xưa, như một viên minh châu điểm xuyết trên đại địa, vẻ đẹp
mê hoặc.

Ta cùng Ôn Hựu ngồi trên thuyền nhỏ, đi thẳng đến chỗ một chiếc

thuyền lớn, nhẹ người nhảy lên, nắm tay mà đi.

Trên thuyền hoa, chỉ có hai cẩm y nam tử trẻ tuổi, ngồi đối diện nhau

mà uống rượu. Thấy chúng ta lên thuyền, bọn hắn đều đứng lên.

Bọn hắn đều là tuổi đều là hai mươi có lẻ, dung mạo thanh tuấn, nhìn bộ

dáng xem ra không có võ công.

“Đông An, Hoa Bá, đây là Thanh Hoằng cô nương.” Ôn Hựu nói.

Chúng ta chào hỏi lẫn nhau rồi cùng ngồi xuống uống rượu.

Vương Đông An cùng Quý Hoa Bá tiếp túc tán gẫu về việc trong triều

đình, Ôn Hựu cũng tham gia. Thỉnh thoảng hỏi đến việc giang hồ, ta cũng
sẽ tham dự hai câu.

Hai người bọn họ đều là lời lẽ bất phàm, tuy rằng ta không rõ ràng tình

hình trong triều, cũng nghe đến say sưa nồng nhiệt.

Quý Hoa Bá bình thường nho nhã điềm đạm, ánh mắt ấm áp, trên mặt

luôn luôn mỉm cười, rất dễ thân cận, qua hai bầu rượu đã bắt đầu gọi ta
Chiến đại hiệp; Vương Đông An kia thì ngược lại là Vương gia Lang Gia
kiêu ngạo, tươi cười không nhiều, thỉnh thoảng ánh mắt sẽ nhìn về phía ta
đánh giá chút, chỉ là khi nhìn Ôn Hựu lại cười nói chân thành.

“Tử Tô, quyết định khi nào sẽ kết hôn cùng Chiến đại hiệp?” Hoa Bá đã

có mấy phần ngà ngà say, hài hước hỏi.

Vương Đông An cũng nhìn về phía chúng ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.