MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 326

Ánh nắng huy hoàng như mộng như ảo, hắn bay lên mỗi lần một cao, ở

trong không trung đem trọn vẹn công vân kiếm pháp thi triển tinh tế, khí
thế nuốt núi sông. Kiếm của hắn, so với mặt trời mới mọc còn muốn dồi
dào hơn, so với biển khơi còn muốn cuộn trào mãnh liệt hơn, so với khói
lửa còn muốn rực rỡ chói lọi hơn.

Khăn gấm cột tóc chẳng biết lúc nào đã rơi xuống, xa xa, chỉ thấy tóc

hắn đen như mực, đối lập với trường bào màu trắng, đón gió tung bay. Tựa
như bức tranh thủy mặc nước chảy từ trên núi xuống trong ánh mặt trời lặn,
lấy đất trời làm nền, chạm khắc thật tinh tế.

Chung quanh ta tất cả đều yên tĩnh, chỉ có dáng người anh tuấn màu

trắng ấy, giữa bầu trời mênh mông vô cùng, ở đó nhu hòa trong ánh nắng
vàng óng khiến cho người ta phải rơi lệ, dốc hết toàn lực, vì ta múa ra
Chiến gia công vân kiếm.

Thu lại người, hắn như chim nhạn từ từ hạ xuống, trường bào màu trắng

theo gió giãn ra, mơ hồ có tiếng sấm nổ mạnh.

Xa xa, chỉ thấy hắn tóc đen nhánh, đôi tay gập lại tay áo, kéo trường

bào, hướng về phía chúng ta gập người thật sâu.

Rất lâu, cũng chưa dậy.

Ta nhắm lại mắt, đột nhiên nhảy lên, xoay mình lên ngựa.

“Giá –” Ngựa lao đi như mũi tên.

Tiếng vó ngựa hỗn loạn, mọi người đều thúc ngựa đuổi kịp.

Không biết là ai khởi xướng, mọi người bắt đầu cao giọng hát:

“Giang sơn này, tráng lệ hiên viên.

Gió thu này, ta gọi cô nhan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.