MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 415

Ta nghĩ ta cũng điên rồi. Rõ ràng là đi đến chỗ chết, trong lòng lại dâng

lên cảm giác an tâm vui mừng.

——————

Xa xa, liền nhìn thấy hơn mười người đang đứng ở trong rừng, ta nhẹ

nhàng đi tới gần. Bóng đêm tối như thế, nhưng ta liếc mắt đã nhận ra, đứng
giữa đám người chính là Lâm Phóng. Dưới ánh lửa, mơ hồ thấy rõ một
gương mặt tuấn tú trầm như nước.

Một nam tử cao lớn đi đến trước mặt Lâm Phóng, hừ một tiếng nói:

“Đây chính là Võ Lâm minh chủ Giang Đông? Đúng là một tên tiểu bạch
kiểm!”

Bên cạnh một người nam tử cười nói: “Đem hắn giao cho nguyên soái,

cũng là công lớn. Chính là ả đàn bà kia, còn chưa bắt được.”

Nam tử cao lớn cười nói: “Yên tâm, chúng ta như vậy nhiều người, cô ta

tất không trốn thoát khỏi khu rừng này.” Hắn tới gần Lâm Phóng vươn tay,
nắm lấy cằm Lâm Phóng.

“Ồ, bộ dạng thực sự không tệ.” Nam ấy cười nói, duỗi tay sờ soạng trên

mặt Lâm Phóng.

“Buông tay.” Giọng nói Lâm Phóng vẫn rất bình tĩnh. Tuy rằng ta nhìn

không rõ thần sắc của hắn, lại đoán được lúc này hắn hẳn là một bộ dạng
không giận mà uy!

Nam tử cao lớn kia ngẩn ra, mắng: “Mẹ ngươi, vẫn còn cứng đầu sao?”

Hai người bên cạnh Lâm Phóng bỗng nhiên nắm chặt lấy cánh tay của

hắn, Lâm Phóng không có giãy dụa. Nam tử cao lớn đột nhiên ra quyền,
hung hăng đánh trúng bụng Lâm Phóng, phát ra tiếng vang nặng nề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.