MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 442

Đêm đó, ta lại bưng canh gà cực phẩm, như thường lệ chạy đến gian

phòng của Lâm Phóng.

Tinh thần của hắn ngày một tốt hơn, nỗ lực cũng có thể xuống giường đi

lại, ta thật vui mừng. Hắn dường như không bị chuyện lần này ảnh hưởng
chút nào, ngược lại trên mặt thường xuyên hiện ra nụ cười cao thâm khó
lường, thấy rõ tinh thần của minh chủ đại nhân quả nhiên mạnh mẽ dị
thường.

Theo thường lệ, hắn uống canh gà hết hơn phân nửa, còn ta sẽ uống chỗ

tinh hoa còn thừa lại. Uống xong, hắn sẽ lại theo thường lệ cầm sách bắt
đầu xem, còn ta sẽ ở một bên đọc tiểu thuyết truyền kỳ.

Lúc Lưu Khác chưa rời đi, ta và hắn thường đấu khẩu qua lại, hắn nói ta

không nên mỗi đêm cùng minh chủ chung sống một buồng. Thực là thô bỉ!
Ta cùng minh chủ trong sáng hơn nhật nguyệt! Ta rất thích ở bên cạnh minh
chủ, trên người hắn giống như có hơi thở đặc thù, khiến cho người khác
cảm thấy yên lòng.

Đạo lý này, Lưu Khác tự nhiên không hiểu, còn kéo tình cảm nam nữ

vào. Chiến Thanh Hoằng ta chẳng lẽ lại là nữ nhân dễ dàng thay đổi như
thế sao?

Nhìn nhìn, rồi lại có chút nhớ nhung Ôn Hựu. Nhớ lúc hai chúng ta

cùng một chỗ thân mật, nhớ đến chuyện ấy lại khiến ta động tâm.

Sách xem cũng không hiểu gì, mặt cũng có chút nóng. Ta tốt hơn nên ra

ngoài một chút! Để sách xuống, lại bắt gặp một đôi con ngươi đen láy của
Lâm Phóng đang chăm chú nhìn ta.

Ách…… Biểu hiện khác thường của ta rõ ràng như vậy sao? Thật xấu

mặt.

“Thần sắc của ngươi thật sự tốt.” Lâm Phóng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.