MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 468

thấy cách nơi này bảy tám trượng, một thân ảnh quen thuộc từ mặt nước
hướng lên.

Trong lòng ta vô cùng vui mừng, người ấy phi lên tầm năm sáu trượng,

lại muốn ngã vào trong lòng sông. Ta lần nữa muốn phát lực trợ hắn một
tay, lại nghe thấy có người hô nhỏ một tiếng: “Chém đứt dây thừng!”

Bốn năm ánh đao hướng về phía tay ta, ba bốn thanh trường thương từ

hai phía trước sau đâm tới.

Ta giận dữ, lúc này sư phụ cách bờ sông còn tầm sáu bảy trượng, cũng

là một khắc sống chết! Tay trái ta buông ra dây thừng, Quyết nắm chặt
trong tay, ánh kiếm sáng loáng!

Những chiêu thức lấy mạng liên tục được xuất ra, bảy tám tên lính trong

phút chốc ngã xuống bên cạnh ta. Còn lại bốn năm người đứng tại chỗ
không nhúc nhích, ngây ngốc nhìn ta – quân đội Đỗ Tăng cũng chỉ thế này
ư, sống chết trước mắt, lại còn ngẩn ra?

Ta kêu lên một tiếng, tay trái gắng sức bắt lấy dây thừng, hướng phía

trước nhảy ra bảy tám trượng –

Một bóng người từ trong nước bay lên, phóng qua mặt nước, khó khăn

lắm rơi xuống trên bờ.

Trong lòng ta quyết định, hướng về phía mấy người còn lại giơ kiếm

lên. Bọn hắn xoay người chạy, ta chần chờ một chút rồi lập tức xông lên
phía trước, kiếm khua rất nhanh, bọn hắn ngay cả tiếng kinh hô cũng không
kịp phát ra.

Những binh sĩ này, đoán chừng chỉ là sự cẩn thận đề phòng của Đỗ

Tăng, để ở chỗ này một tiểu đội — dù sao nơi này địa hình hẻo lánh, hơn
nữa từ xưa đến nay là nơi hiểm yếu không có người có thể đi qua! Giống
như cũng không mấy người tại chỗ này bố trí phòng vệ. Chỉ là mười mấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.