MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 52

“Xin lỗi, Ôn Hựu, ta kinh nghiệm giang hồ rất ít. Nếu như ngươi có thể

chạy đi, nhớ kêu cha tới báo thù cho ta!” đầu của ta không khống chế được
tựa vào trên bả vai hắn.

Hắn thấp giọng ừ một tiếng.

Mắt có chút mơ hồ, ta bỗng nhiên nghĩ đến, hỏi: “Dù sao cũng cùng

nhau gặp nạn, ngươi thành thật nói cho ta, ngươi cũng là mới vào võ lâm?”

Hắn đóng hai mắt lại, chậm rãi gật đầu, mặt lại có chút đỏ.

Nhìn khuân mặt hắn đỏ ửng hoà dịu, ta lập tức tâm tình cũng đỡ lo âu.

“Ngươi ở môn phái nào?”

“Lương Châu Vô Cực Môn.”

Ta tự nhiên nảy sinh lòng ngưỡng mộ — chẳng phải là Lương Châu nổi

danh trăm năm võ công danh môn.

Nhìn hắn bộ dạng bình tĩnh, ta lại nhịn không được cười khổ nói: “Như

thế cũng tốt, ta lần này gặp hoạn nạn, vị trí Võ Lâm minh chủ liền bớt đi
một người tranh đoạt!”

Hắn đột ngột mở to mắt nói: “Là hai người.”

Ta ngẩn ra, Lương Châu môn phái vì sao tới tranh chức Giang Đông

minh chủ?

Nhìn căn phòng dần dần tràn ngập khói trắng, ta than thở: “Trong chốn

Võ lâm mọi người đều kỳ vọng vào hai thanh niên chúng ta, như vậy lại bị
rơi vào tay mấy tên yêu đạo này, thật là nhân thần công phẫn! *

* Nhân thần công phẫn: cả người và thần đều phẫn nộ, chỉ những việc

không thể chấp nhận được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.