MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 55

Một bên Ôn Hựu trầm mặc, có chút kinh ngạc ngẩng đầu nhìn ta.

Hạ Hầu lộ ra ra tươi cười: “Ngươi không hỏi thúc thúc vì sao muốn

sao?”

“Thúc thúc cũng không hỏi, ta vì sao cướp noãn tâm châu này!”

Hạ Hầu gật gật đầu: “Một đồ nhi của ta vì bắt hải tặc, bản thân bị trọng

thương, châu tử này, là để cứu tính mạng hắn.”

“Châu tử tồi tệ này làm sao so được với tính mạng của một đại hiệp sĩ.

Châu tử đang ở trên người tỳ nữ của ta, đêm nay sẽ đưa qua cho ngươi.”

Hạ Hầu thúc có chút vui sướng an ủi, cầm tay của ta, cảm thán: “Giống,

thực giống! Trong ngoài đều đẹp, trung can nghĩa đảm!”

Ta có chút thương cảm với hắn. Kỳ thật ta biết, lúc tuổi còn trẻ, hắn vô

cùng thích mẹ ta, vốn là thanh mai trúc mã, lại bị cha ta một cước chặn
ngang. Chuyện cũ này, là “ vũ lâm phong thanh” năm xưa thường xuyên đề
cập.

Hạ Hầu đi xa, Ôn Hựu nãy giờ ôm kiếm đứng ở một bên đi đến trước

mặt ta, từ trên cao nhìn xuống nói: “Nha đầu, ngươi hẳn là không quý trọng
hạt châu kia đi?”

Ta vẻ mặt nghiêm túc nói: “Cũng không phải.”

Hắn nhíu mi lại: “Vậy thì vì cái gì?”

Ta ngượng ngùng cười cười: “Nếu ngươi nói cho ta, đám đạo sĩ kia rốt

cuộc muốn làm gì ngươi, ta sẽ nói cho ngươi biết, ta vì sao chịu đem châu
tử giao cho hắn.”

Hắn biến sắc, nắm lấy kiếm, đầu cũng không quay lại rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.