MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 581

Mộ Dung Lâm ngây ngốc nhìn nụ cười của hắn, khuôn mặt nháy mắt đỏ

hồng, nói: “Ân nhân, ân nhân ca ca, ngươi…ngươi không cần như vậy!”

Ta thấy Mộ Dung Lâm gần sát vào Lâm Phóng đi vào trong đại sảnh,

ngồi xuống vị trí bên cạnh Lâm Phóng. Lâm Phóng hôm nay mặc trang
phục của Đại Tấn ta, tuấn dật không chê vào đâu được, mặt mày đoan
trang, mũi cao, mặt trầm như nước.

Cho đến tận khi bọn họ ngồi xuống, ta mới phát hiện lòng bàn tay đang

nắm chặt toàn là mồ hôi. Trong lòng bỗng nhiên rối bời, không thể nói rõ là
lạ ở chỗ nào, mẹ nó, chỗ nào cũng không thích hợp!

Nữ tử này, lai lịch thế nào? Có thể càn rỡ với Lâm Phóng như thế? Có

thể là gian tế hay không? Mẹ nó, muội muội của Mộ Dung Khải, sao có thể
là gian tế?

Ta vô ý thức ngẩng đầu, lại bắt gặp Mộ Dung Khải, ánh mắt nồng đậm

nhìn ta. Tiểu tử này, ánh mắt gì thế?

“Nghe nói ngày đó khi bị tập kích ở bên sườn núi, nữ nhân này cũng có

mặt. Lâm Phóng và Mộ Dung Khải cùng chắn cho nàng một đao.” Hoắc
Dương rất nhanh hạ giọng bên tai ta.

Ta toàn thân rùng mình, ngẩng đầu, nhìn về phía Lâm Phóng ánh mắt an

tĩnh, còn có Mộ Dung Lâm ở một bên, thần sắc ửng đỏ ánh mắt ái mộ.

Vốn nỗi lòng đang rối bời, bỗng nhiên bị dòng phẫn nộ từ trong ngực

dâng lên làm cho biến mất.

Minh chủ đại nhân, thân là người bảo vệ của ngươi thế mà ta lại không

biết, thì ra ngươi cũng sẽ bảo hộ người khác nha!

Ta không nhịn được nhớ đến đại sư huynh đã từng nói, lúc ta còn nhỏ,

cha từ Tây Vực cách xa vạn dặm tìm được Thiên Tàm băng ti, dệt thành vải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.