MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 59

Còn có mảnh lụa màu đen để thắt lưng.

Váy kia bên dưới cực kỳ rộng rãi, cũng không giống quần lụa mỏng

bình thường nhiều tầng tầng lớp lớp, rất thích hợp cho người luyện võ mặc.

Nhịn không được ta liền mặc thử một chút. Vai, thắt lưng, chân… lại

cực kỳ vừa vặn, không thừa một phần, không thiếu một phân.

Tiểu Lam một trận kinh hô: “Lâm công tử ánh mắt thật tốt, kích thước

không sai tí nào. Tiểu thư, cô hãy tha thứ cho hắn đi!”

Nói thừa, đương nhiên không sai tí nào, hắn ngày đó đã sờ soạng qua rồi

còn gì!

Xuất thân sơn dã như ta, chưa hề có được mặc qua quần áo đã đẹp đẽ lại

thực dụng như vậy.

Ta nói: “Được rồi, nể mặt ngươi, ta liền tha thứ cho hắn lần này.”

-__________________________________

Tên hộ vệ kia đi không được lâu thì lại có người đến đưa thiệp, trên

thiệp là nét chữ mạnh mẽ phóng khoáng: “Ôn Kiệu.”

Thái tử con vợ lẽ, Kiến Khang danh sĩ — Ôn Kiệu.

Cũng là cha Ôn Hựu.

Ta khép tấm thiệp lại: “Tiểu Lam muốn gặp Ôn công tử không?”

Tiểu Lam ánh mắt sáng hẳn lên, rất nhanh ném xuống bộ quần áo đang

cầm trên tay, gật đầu như băm tỏi: “Muốn! Muốn! Muốn!”

“Nhưng ta sẽ không dẫn em đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.