MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 60

Tiểu Lam lại giả bộ đáng thương liên tục hứa hẹn: “Về sau mọi chuyện

đều nghe theo tiểu thư, sau này tiểu thư có sai em đi trộm bảo bối của lão
gia cũng tuyệt đối không chối từ.”

Ta hài lòng gật đầu, vui vẻ dẫn nàng đi đến Ôn phủ.

Bộ đồ mới mặc vào luyến tiếc không nỡ cởi ra, nên ta dứt khoát trực

tiếp mặc vậy đi. Một đường có không ít người ánh mắt kinh ngạc nhìn ta,
Tiểu Lam không quên mua một cái đấu lạp cho ta đội, đến Ôn phủ mới tháo
xuống.

Khi đến Ôn phủ, Ôn đại nhân cùng ba đứa con của hắn đang ăn cơm.

Thấy chúng ta, bốn người đều ngẩn người, đặc biệt là Ôn Hựu, biểu tình

dường như gặp quỷ — hắn nhất định là không nghĩ đến, một ngày kia ta sẽ
trở thành thượng khách của cha hắn! Ha ha ha!

Ôn đại nhân vung tay hướng ta nói: “Chiến cô nương có muốn dùng

cơm trưa?”

Thế là ngồi xuống, vùi đầu ăn cơm.

Vịt hoa quế, rõ xào rau ngải, canh trứng gà, dưa muối, canh huyết vịt.

Đồ ăn đơn giản, hương vị lại thượng hảo.

Ăn xong, Ôn đại nhân bàn tay lại vung lên, ba nhi tử trầm mặc không

nói một tiếng, rời khỏi bàn. Ta sáng tỏ thông suốt — khó trách Ôn Hựu lại
trầm mặc ít lời như vậy, gia giáo thật chặt.

“Chiến cô nương trước kia có từng tới Kiến Khang?” Ôn đại nhân giọng

nói không nhanh không chậm, khiến ta như tẩm gió xuân.

“Không có, đây là lần đầu tiên ta rời khỏi nhà.” Ta cung kính hồi đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.