MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 602

Hắn quay đầu, gằn từng chữ: “Hoằng Nhi, kỳ thật cha mẹ nàng sớm đã

nhận lời gả nàng cho ta rồi.”

“A?”

Hắn gật gật đầu: “Thật ra nàng đã vị hôn thê của ta — chỉ còn đợi nàng

gật đầu đồng ý nữa thôi.”

Tin tức này càng làm cho ta chấn kinh hơn. Khó trách khi ở Côn Ninh,

cha mẹ đối với Lâm Phóng coi trọng có chút kỳ lạ!

Trong lòng rung động, ta có thể cảm nhận được lòng mình tràn ngập vui

sướng…… Vốn dĩ ta cũng vậy, yêu thích hắn. Tà tà liếc nhìn hắn một cái,
chỉ thấy Lâm Phóng, Lâm đại minh chủ mặt mang ý cười, còn có vẻ gì đó
như là hăng hái vui sướng.

Ta nhịn không được khiêu khích nói: “Nga? Ngươi muốn ta gọi là tướng

công sao?”

Ta thừa nhận da mặt mình rất dày……

Lâm minh chủ không nói không cười, lẳng lặng nhìn ta, nửa buổi.

Ta oán hận quay đầu đi chỗ khác, trên mặt nóng như chảo dầu.

Lâm Phóng vừa lòng hắng giọng, gọi: “Hoắc Dương!”

Ta trợn mắt há mồm nhìn trên miệng hố lộ ra một cái đầu quen thuộc,

người kia lên tiếng gọi: “Minh chủ đại nhân, hộ pháp đại nhân, các ngươi
có thể lên đây không?”

Ta tức giận trừng mắt nhìn tên đồ đệ này, Lâm Phóng cũng rất kiềm chế

mới không nhíu mi lại — thường ngày tên tiểu tử Hoắc Dương này cũng
không dám kiêu ngạo như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.