MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 600

đến phát sốt……

Hắn nâng ta dậy, cởi bỏ áo lông chồn, đem ta khóa lại trong ngực – tư

thế thân mật như vậy, trên mặt ta nóng bừng hơn. Hắn sớm đã thu lại vẻ
kinh hoàng vừa rồi, rất trấn định tự nhiên. Thật lâu, ta mới ở trong ngực
hắn thả lỏng, nổi lên dũng khí, bộ dạng tự nhiên ngẩng mặt lên, cười nói:
“Chúng ta ngày mai rời đi được không?”

Hắn bình tĩnh nhìn ta, cũng cười, nụ cười kia lại có điểm lạ, giống như

cuối cùng cũng nói ra được điều mình muốn. Không đợi ta hiểu ra ý tứ của
nụ cười đó, mặt của hắn liền ghé sát xuống.

Đôi môi lạnh băng lướt nhẹ qua hai bên gò má, run rẩy vừa chạm nhẹ

liền rời đi. Ta lại chỉ có thể nắm chặt vạt áo của hắn, phảng phất như lúc
này hắn mới là võ lâm cao thủ, ta nội lực mất hết không hề có lực đánh trả.
Đầu óc ta lúc trước tuy mơ hồ nhưng vẫn duy trì tỉnh táo, lúc này thật giống
như một đống bùn nhão nhoét, vô lực mềm nhũn.

Môi hắn rất lâu cũng chưa rời khỏi, chỉ ở mặt ta dán sát, chợt nghe hắn

thì thầm nói: “Đã sớm muốn làm như vậy.” Ta mơ mơ màng màng hỏi:
“Làm cái gì?”

“Ngô……” Hắn chậm rãi đáp, “Hôn ngươi.”

Tâm tình ta so với hồ dán còn muốn mềm hơn.

Hắn thâm trầm nở nụ cười, ôm ta càng chặt, gò má ta dán sát vào mái

tóc đen nhánh như dòng suối của hắn, đôi tay hắn gắt gao ôm eo ta, chúng
ta chưa bao giờ thân mật gần kề đến như vậy. Thật lâu sau, ta nghe thấy
giọng nói hắn trước sau như một kiên nghị động lòng người: “Hoằng Nhi,
sau này hai chúng ta, vô luận sinh tử, vĩnh viễn không chia lìa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.