MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 598

mắt. Ta hạ quyết tâm, dứt khoát bắt lấy hai vai — chậm rãi, chậm rãi, tựa
vào trong lòng hắn.

Tất cả yên lặng. Cách lớp áo lông chồn, ta có thể cảm nhận được lồng

ngực hắn lạnh buốt. Đầu óc trở nên choáng váng, ta khẽ tựa đầu vào trong
lòng hắn. Trước mắt là một mảng mơ hồ, bên tai thậm chí đã không nghe
được tiếng hít thở của hắn.

Hắn vẫn không nhúc nhích, ta lại có chút bất an cùng tuyệt vọng — ta

có phải hay không quá mức ngu ngốc? Hắn chưa bao giờ cùng nữ tử thân
cận, ta làm sao biết hắn đối với ta có ý nghĩ gì? Nhưng ta hóa ra lại để ý
hắn! Ta thực là…… quả thực ngu xuẩn cực độ!

Thân mình khẽ cứng lại trong ngực hắn, hắn không nói câu nào, ta cũng

không dám ngẩng đầu nhìn biểu tình của hắn. Nếu như lúc này hắn buông
lời nói châm chọc, nói ta mặt dày vô sỉ thì phải làm sao. Ta thực không biết
thẹn! Vừa rồi ma xui quỷ khiến thế nào, lại làm ra chuyện đồi phong bại tục
như vậy cơ chứ?

Lòng ta dần nặng trĩu chìm xuống, đó là cảm giác uể oải trước đây chưa

từng có còn có, việc này làm thế nào có thể giải thích cho thỏa đáng?

Thân thể hắn tựa như ấm áp hơn một chút, đầu óc ta bỗng thanh tỉnh,

toàn tâm toàn ý vận nội lực, khiến thân thể ta cùng hắn trở nên ấm áp hơn.

Đúng, như vậy, như vậy là tốt rồi, sau đó ta rất tự nhiên trấn định rời

khỏi vòng tay hắn, thoải mái nói: “Minh chủ, vừa rồi nhìn ngươi thân thể
rất lạnh, ta giúp ngươi sưởi ấm. Đây là tình huống khẩn cấp, không quan
tâm đến việc nam nữ khác biệt.” Tốt! Cứ nói như vậy đi!

Ta hít sâu một hơi, bàn tay buông đầu vai hắn ra, muốn đứng thẳng lên –

Không thể nhúc nhích, cư nhiên không thể nhúc nhích! Một đôi tay

mạnh mẽ đè lưng ta, để ta an ổn ở trong lồng ngực hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.