MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 613

Hắn nói: “Minh tu sạn đạo, ám độ trần thương*.”

Minh tu sạn đạo, ám độ trần thương: kế thứ tám trong 36 kế: Chọn con

đường, cách thức mà không ai nghĩ tới.

Hoắc Dương một bên chen mồm vào nói: “Ngu ngốc! Minh chủ phù trợ

là người Yến, cũng là mật thám Đại Tấn ta, bên ngoài là đại địch của chúng
ta. Hoàng Vương gia có thể giúp đỡ chúng ta buôn bán, tuy nhiên cũng chỉ
chiếm được một nửa địa bàn. Còn có nhiều nông hộ, thương nhân, không
nguyện ý buôn bán cùng người Tấn ta.”

Hay cho một câu minh tu sạn đạo, ám độ trần thương! Kỳ thật Lâm

Phóng cũng chẳng nói nhiều với ta chuyện hắn đến Yến quốc làm chuyện
gì. Ta chỉ biết chúng ta tại Giang Đông tích luỹ rất nhiều vàng bạc, bắt đầu
vận chuyển tới Yến quốc. Lâm Phóng còn đưa không ít mỹ nhân Giang
Đông cho một số người. Vô hình trung, một cái lưới to đang được Lâm
Phóng bện. Hắn từng nói qua, so với Tấn triều hủ bại, quản chế nghiêm
khắc, hiếu chiến lại vô cùng dồi dào tài nguyên như Yến quốc quả thực là
một miếng bánh béo bở hơn nhiều.

Thỉnh thoảng ta cũng nhận được thư nhà, cha càng ngày càng tán

thưởng Lâm Phóng, nói Lâm Phóng rất có năng lực, tài giỏi. Sau đó lại thúc
giục ta mau chóng trở về Kinh Châu, cùng Lâm Phóng thành thân — ta
nhất thời không biết nói gì, hiển nhiên cha đã biết ta cùng Lâm Phóng
lưỡng tình tương duyệt* — thật ra xuất đạo cũng đã mấy năm, ta tự biết
người Chiến gia đều âm thầm nhúng tay vào mọi chuyện, Lâm Phóng bên
cạnh bảo hộ, có thể chính là ta. Bây giờ cha lại càng không giấu ta.

*Lưỡng tình tương duyệt: hai bên đều yêu nhau.

Cứ như vậy mấy ngày đi qua, đến ngày thứ mười, Giản sư thúc ngủ đến

trưa mới dậy, chậm rì rì kêu ta cùng Hoắc Dương đến, vô cùng lãnh ngạo
nói: “Ngay hôm nay đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.