MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 612

mắng: “Vô dụng!” Ta vừa thẹn vừa tức, nói: “Ta dùng đao chưa đến nửa
năm, còn hắn đã sử dụng hai mươi năm!”

Giản sư thúc trầm tư nửa buổi, khoát tay nói: “Thôi thôi, hôm nay

không dạy nữa!” Sau đó xoay hông trở về nhà đá. Ta hướng về Lâm Phóng
nói: “Văn Tuyền, hắn căn bản không kiên nhẫn mà thôi!” Lâm Phóng vẻ
mặt ôn hoà nhìn ta: “Từ từ sẽ đến!”

Vì vậy ta cùng Hoắc Dương đấu với nhau mấy chiêu, ta vẫn đại bại như

cũ. Trong lúc lơ đãng quay đầu, lại bắt gặp Giản sư thúc đứng tại cửa sổ,
nhìn hai chúng ta, yên lặng đến xuất thần.

Bắt đầu ngày thứ hai, Giản sư thúc liền truyền thụ cho hai chúng ta một

số chiêu thức. Hai chúng ta đều nhận thức rất nhanh, Giản sư thúc quả
nhiên là kỳ nhân, ta rõ ràng cảm thấy đao pháp chính mình trở nên lợi hại
hơn rất nhiều, Giản sư thúc lại luôn luôn lắc đầu, một bộ đao pháp gồm ba
bốn chiêu, ta đều học đến say mê, hắn lại khoát tay nói không được. Sau
khi suy đi nghĩ lại, hắn dạy chúng ta một bộ đao pháp khác.

Năm sáu ngày trôi qua, ta cùng Hoắc Dương đều học được nhiều chiêu

thức mới, tuy nhiên vẫn âm thầm bội phục Giản sư thúc — hắn dường như
có vô hạn đao pháp để dạy cho chúng ta!

Trong thời gian này, Lâm Phóng nhàn rồi hơn trước rất nhiều. Một ngày

không phải cầm sách ngồi một bên đọc thì cũng là ở một bên xem chúng ta
luyện đao. Cách hai ba ngày, lại có một hộ vệ tới gặp Lâm Phóng. Bọn hắn
ở trong nhà đá nói chuyện gì đó đến nửa ngày, ta chỉ nhìn thấy Lâm Phóng
cười dài tiễn người nọ đi.

Một ngày hỏi hắn, mới biết hắn tại địa phương này giúp đỡ một thế lực

khác, thay hắn thu mua linh chi cùng nhung hươu trân bảo của dân bản xứ.
Ta ngạc nhiên nói: “Không phải có rất nhiều nông trường và phú thương
cùng chúng ta hợp tác sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.