MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 610

Lão nhân trừng lớn mắt, hướng về Hoắc Dương nói: “Ngươi đao pháp

hơn xa nàng, thế nhưng lại là đồ đệ nàng?” Cũng không phủ định lời Lâm
Phóng nói. Lâm Phóng hướng về phía ta, ta túm Hoắc Dương quỳ gối: “Sư
thúc!”

Ta một bụng đầy nghi hoặc — sư thúc ở đâu ra vậy?

Trong đầu chợt lóe — chẳng lẽ là tiểu sư đệ đã mất tích nhiều năm của

sư phụ? Giang hồ đệ nhất cao thủ trong truyền thuyết hơn mười năm trước
sao? Tinh thông đao pháp, thương pháp, sử dụng cây đao “Minh Hồng” đệ
nhất thiên hạ. Còn có một cây trường thương “Hỏa Long” hoành tảo giang
hồ! Nhưng hắn so với sư phụ già hơn nhiều lắm! Chẳng lẽ là do nhiều năm
cô độc phiêu bạt tạo thành?

Ta lúc này dường như đã hiểu được hành động của Lâm Phóng có nhiều

mục đích. Lão nhân trước mặt ngoan độc quái dị, thế nhưng lại là sư thúc
của ta.

Trong lòng có chút thương tiếc, ngửa đầu nhìn hắn nói: “Sư thúc! Ta

sinh thời có thể gặp được sư thúc, thật sự là trời cao chiếu cố ban phúc! Sư
phụ thường xuyên nhắc tới ngươi! Hắn vẫn nhớ mong ngươi, nhớ mong
tiểu sư đệ! Sư thúc, ngươi, ngươi cùng ta trở về Giang Đông gặp sư phụ đi?
Sư phụ nhất định sẽ rất cao hứng!”

Lão nhân ngẩn người, môi giật giật, không có nói chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.