MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 64

chủ Trầm Yên Chi am hiểu dùng độc, mị thuật, khinh công, nhưng võ nghệ
lại bình thường. Ôn đại nhân, ta nói có đúng hay không?”

Kỳ thật ta là cố ý ở trước mặt Ôn Hựu khoe khoang, quả nhiên thần sắc

hắn khẽ động.

Thực cho rằng ta ngốc ư, mấy tin tức này, hôm qua trên “vũ lâm phong

thanh” đều viết rành mạch rõ ràng!

Ôn đại nhân cười gật đầu. Ta nhận lấy khích lệ, tiếp tục: “Mà lần này

phát ra võ lâm triệu tập lệnh, là Tôn Ngô: Võ Lâm minh chủ truyền nhân –
Lâm Phóng Lâm Văn Tuyền. Sau lưng ủng hộ hắn, là Giang Nam sĩ tộc Cố
gia. Cố gia muốn chính mình tuyển ra một Võ Lâm minh chủ vừa lòng đi?
Thế nhưng ta cùng bọn họ cũng không có giao tình gì.”

Ôn đại nhân nói: “Thanh Hoằng nói rất đúng, nói rất thú vị, ngày ấy

tranh đoạt noãn tâm châu, chính là đại đệ tử của Như Ý môn, Tử Tô, ngươi
và Trầm Yên Chi tất cả đều trong một buổi tối đụng phải. Người trong võ
lâm, đem noãn tâm châu này tranh đoạt, cũng chính là coi như điềm báo
của việc tranh đoạt vị trí Võ Lâm minh chủ. Lại không ngờ đến, noãn tâm
châu rơi vào tay nha đầu trước sau không coi trọng vật ấy như ngươi.”

Thì ra là thế, đêm đó đại hán xa lạ, nữ tử thướt tha, lại là đại đệ tử của

Như Ý môn và Yên Chi giáo giáo chủ! Người nào cũng là lai lịch lớn, đại
nhân vật! Ta ngày đó cũng thật là, không biết không sợ a!

“Ôn đại nhân, không dấu gì, ta thật ra đánh không lại con trai ngài.” Ta

thành thật nói: “Đêm đó thắng hắn thực sự là may mắn.”

Ôn đại nhân lắc đầu: “Người thắng làm vua, người thua làm giặc. Ngươi

cầm được noãn tâm châu đó là bản lĩnh của ngươi.”

Ta càng ngày càng thích Ôn lão tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.