MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 650

Trăng sáng sao thưa, đêm nay, chúng ta ba người tán dóc suốt đêm,

thẳng đến khi Hoàng Vương phái người tới đây tìm Yên Chi, chúng ta mới
lưu luyến không rời tản đi. Ngày đã tờ mờ sáng, ta cùng Tiểu Lam nghênh
ngang bò lên giường bắt đầu ngủ bù. Vừa chợp mắt tỉnh dậy đã là khi mặt
trời lên cao.

Rửa mặt chải đầu một phen, cả người sạch sẽ. Nghĩ tới mấy ngày nữa có

thể trở về, trong lòng ta lại vô cùng vui vẻ. Thế là ta cùng Tiểu Lam nhàn
nhã thong dong đi đến tiền sảnh, Lâm Phóng, Hoắc Dương, Trầm Yên Chi
đã ngồi vào bàn, đợi chúng ta ăn cơm.

Tự động ngồi vào chỗ trống bên cạnh Lâm Phóng, hắn nghiêng mắt

nhìn ta, bộ dáng giống như có điểm tức giận bực bội. Ta tự giác gắp cho
món hắn thích nhất, cười cười lấy lòng hắn. Hắn làm như không nhìn thấy.

Ta hướng về Hoắc Dương nháy mắt, tiểu tử kia mới hạ giọng dùng nội

lực nói với ta: “Tối hôm qua hắn tìm ngươi không được, lại ở phòng ngươi
chờ một hồi lâu.”

Ta le lưỡi, tay ở dưới bàn, đụng đụng vào tay của hắn. Tay của hắn lạnh

buốt, bất vi sở động. Ta duỗi đầu ngón tay sờ sờ lên mu bàn tay của hắn,
hắn vẫn không thèm động. Tuy nhiên không nghĩ tới chỉ cọ nhẹ như vậy, lại
phát hiện mu bàn tay hắn thật sự rất mềm mịn, ta không nhịn được lại cọ cọ
mấy phát nữa.

Hắn đột nhiên xoay tay bắt lấy tay ta, nắm ở trong lòng bàn tay, tay kia

an ổn gắp đồ ăn ăn cơm. Nhưng ta tay phải bị hắn nắm lấy, đành phải duỗi
ra tay trái, với được một cái bánh bao gặm.

Dưới bàn mười ngón đan chặt vào nhau, hắn một bộ dạng lạnh lùng cao

cao tại thượng như cũ. Tay bị hắn nắm chặt, trong lòng lại có một chút
ngưa ngứa, ngọt ngào, khó nhịn bất an.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.