MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 662

Nửa khắc sau, truyền tới giọng nói bi thương của Mộ Dung Hoàng:

“Phụ vương! Phụ vương! Người chết thật thảm! Hài nhi đã thay người giết
tên nghiệt súc kia, mong người ngủ yên!”

Tiếng khóc của hắn kinh thiên bi thương, ngoài cửa thị vệ trầm mặc như

điêu khắc. Chúng ta từ gian phòng này đi ra, Yến vương liền chết thảm
trong phòng. Nhưng mà hắn lại cứng rắn đem tội này đổ lên đầu đệ đệ của
hắn Mộ Dung Huân, đổi trắng thay đen.

Trong một ngày, trời đất nghịch chuyển. Mộ Dung Đạt, Mộ Dung Huân

lần lượt bị giết, người thừa kế vương vị chỉ còn lại một mình Mộ Dung
Hoàng. Mà bí mật chúng ta chính tay đâm chết Yến vương, cũng nắm giữ ở
trong tay Mộ Dung Hoàng.

Ta chỉ cảm thấy từng đợt, hàn ý thấu xương.

———————-

Đêm nay, trong ngoài vương cung, trong ngoài thành Thổ Cận, loạn

thành một đoàn. Đêm nay, Mộ Dung Hoàng khởi xướng một màn tàn sát
tanh máu nhất trong lịch sử Yến quốc, vương cung quý tộc, ngoại thích
thần công, một đêm này ít nhiều mất mạng. Thời khắc này, hắn đương
nhiên không có thời gian bận tâm đến chúng ta.

Chúng ta bị đưa tới một thiền điện ở vương cung không người để đợi,

Trầm Yên Chi cũng ở bên chúng ta. Hoắc Dương ra ngoài tìm kiếm cũng
trở về, hướng về ta lắc đầu. Thì ra trong ngoài vương cung đã bị quân đội
của Mộ Dung Hoàng vây giữ chật như nêm cối, mà Tiểu Lam, cùng với các
thủ hạ khác, cắt đứt liên lạc, đoán chừng đã bị chế phục.

Bình tĩnh mà xem xét, ta, Hoắc Dương mang theo Lâm Phóng, thoát

khỏi vương cung này, dễ như trở bàn tay. Nhưng mà sinh mạng của các
huynh đệ khác, chúng ta bỏ không được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.