MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 671

máu chảy đầy đất, dọc đường đi đều là nước, đạm đạm mùi máu tươi.

Cùng thị vệ đi qua chính điện, vào một gian phòng sáng sủa. Vách

tường bốn phía toàn là giá sách, chắc hẳn đây là thư phòng. Bên cửa sổ,
một người mặc cẩm phục màu đen khoanh tay đứng, nghe thấy tiếng vang,
từ từ xoay người, nhìn chúng ta mặt giãn ra mỉm cười. Phía sau hắn đứng
hai hắc y nam tử, rủ xuống đầu, đứng ở trong bóng tối. Chỉ bằng thế đứng
dáng vẻ hai người, liền biết hai người này không phải là cao thủ.

“Lâm minh chủ.” Hắn bước nhanh đi tới, ánh mắt khẩn thiết, “Sự tình

đột ngột, đã khiến cho các ngươi kinh hãi.” Nói xong, hắn liếc nhìn ta.

Ta lạnh lùng nhìn hắn, ta thực muốn nhìn rõ ràng, hắn rốt cuộc có thể có

bao nhiêu xấu xa.

“Chiến hộ pháp, ủy khuất ngươi!” Hắn đột nhiên quỳ xuống trước mặt

ta: “Là ta dạy đệ đệ không đúng, khiến ngươi bị khuất nhục! Ngươi một đời
nữ hiệp làm nhục như vậy, Mộ Dung thị trên dưới, khó chối tội này!”

Ta ngẩn ra, không khỏi tự chủ nghiêng người né qua, lại thấy hắn ngẩng

đầu, ánh mắt không dao động nhìn ta, bao hàm hổ thẹn.

Ta nhất thời không biết làm sao mới tốt, Mộ Dung Hoàng này, rốt cuộc

là thật hay giả? Lại nghe hắn nói: “Phụ vương muốn một lần được nhìn
thấy phong thái Giang Đông nữ hiệp, ta liền cho Huân đệ đi mời ngươi. Ai
ngờ hắn một lòng lấy lòng phụ vương, lại động tâm tư xấu xa ……”

Đúng là như vậy sao? Lại nghe Lâm Phóng nói: “Vương gia xin đứng

lên!” Hắn nghiêng người, nâng Mộ Dung Hoàng dậy.

Chợt nghe giọng nói nữ nhân băng lãnh nói: “Vương gia, thật sự không

phải ngươi?” Trầm Yên Chi tiến lên một bước, nhìn chằm chằm Mộ Dung
Hoàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.