MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 672

Mộ Dung Hoàng thu lại thần sắc, cúi đầu nhìn Trầm Yên Chi, thẳng tắp

nhìn chòng chọc nàng: “Ngươi một đêm này không ngủ, có biết yêu quý
cốt nhục trong bụng không vậy?”

Trầm Yên Chi hai mắt rưng rưng, giọng nói lại dị thường mạnh mẽ:

“Vương gia, không nên phụ lòng Yên Chi. Minh chủ đối với ta có đại ân
cứu mạng, là người ta cả đời phục tùng. Ngươi là phu quân ta. Nếu như
Yên Chi phải lựa chọn, chỉ có lấy chết tạ tội!”

Mộ Dung Hoàng nghe vậy, lập tức bắt lấy cổ tay nàng: “Ngươi nói chết,

không bằng chúng ta một nhà cùng nhau chết! Yên Chi, ngươi phải tin
tưởng ta!”

Ta lại nhìn không được, lớn tiếng nói: “Yên Chi, ta tin tưởng việc kia

cùng vương gia không quan hệ!” Đúng vậy, sẽ không phải do vương gia. Sẽ
không là hắn, mượn danh nghĩa của chúng ta, giết chết vương thượng, lại
giá họa Mộ Dung Huân.

Trầm Yên Chi cảm kích nhìn ta, lại ngẩng đầu ngây ngốc nhìn Mộ Dung

Hoàng. Mộ Dung Hoàng ôm chặt nàng.

Lâm Phóng nói: “Như thế, vương gia, chúng ta hôm nay liền cáo từ.”

Mộ Dung Hoàng cười lạnh nói: “Lâm minh chủ, có phải không tin

tưởng bản vương?”

Lâm Phóng lạnh nhạt nói: “Không dám. Chỉ là gần vua như gần cọp.”

Mộ Dung Hoàng đột nhiên nói: “Minh chủ, ta có một chuyện, muốn

cùng ngươi thương lượng.”

Lâm Phóng dứt khoát nói: “Mời nói.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.