MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 683

Ta cười cười. Không ra tay được? Mộ Dung Hoàng, ngươi không ngờ

đến chúng ta có thể đào thoát đi? Dù Hoàng cung ngươi tầng tầng thủ vệ,
nhưng trên đời này có tường đồng vách sắt nào, há có thể ngăn cản ta cùng
Hoắc Dương liên thủ?

Hoắc Dương nói: “Đi đi. Hắn hôm nay sẽ nghỉ ở trong phòng Trầm Yên

Chi.” Ta kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ Trầm Yên Chi cam lòng?”

Hắn nói: “Theo kế hoạch, lúc này Mộ Dung Hoàng đã bị hạ dược,

không thể động đậy. Hai tên cao thủ dưới tay hắn, cũng phải trúng độc.”

“Nếu như Trầm Yên Chi không giúp chúng ta, lại giúp Mộ Dung Hoàng

sẽ xử lý như thế nào?” Ta nói, dù sao đó cũng là phu quân của nàng!

Hoắc Dương cũng không ngẩng đầu lên: “Lâm Phóng nói, vậy thì cùng

nhau chết.”

—————-

Trời tối, không thấy nửa điểm trăng sáng. Phòng ốc đều là màu đen, đá

phiến trải dọc đường đi, cũng là màu đen. Vạn nhà trong thành Thổ Cận
thắp đèn nhưng cảm giác vẫn lạnh buốt thấu xương như cũ.

Vương cung ban đêm, canh giữ vẫn vô cùng nghiêm khắc, đối với hai

chúng ta mà nói, lại như chốn không người. Lặng yên không một tiếng phi
thân trên nóc nhà, không quá thời gian một nén nhang, đã đi qua hơn phân
nửa cung đình.

“Trầm Yên Chi ở tẩm cung đằng kia.” Hoắc Dương thấp giọng nói.

Trước mặt là một khoảng đất trống cực kỳ rộng rãi, chắc là dành cho

quân đội tập luyện bên trong cung cấm. Sau sân tập luyện là hành lang, đầu
hành lang thấy rõ là một phòng ốc, mơ hồ có ánh đèn — tất nhiên là tẩm
cung của Trầm Yên Chi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.