MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 682

phòng ốc tựa hồ run lên. Ta đột nhiên đẩy song sắt, ứng tiếng mở ra. Ta đi
ra, Hoắc Dương nâng tay, ném cho ta bội đao.

“Đi!” Hoắc Dương hạ giọng nói.

“Chậm!” Ta đi đến trước thân thể Mộ Dung Khải, “Ngươi giết hắn?” Ta

nghe thấy giọng nói chính mình đang run. Hắn nhìn chằm chằm ta, lại tựa
hồ thở không nổi nói không ra lời, ngực phải máu ồ ồ chảy.

“Không biết.” Hoắc Dương nhảy đến nóc nhà: “Nhờ tiểu tử này, ta mới

tìm được đến nơi này. Hắn không chết được.”

“Cho ta thuốc trị thương!” Ta nói.

Hoắc Dương liếc nhìn ta, từ trong lòng lấy ra thuốc trị thương ném cho

ta.

——————–

Hai chúng ta đi cực nhanh, nháy mắt đã quẹo qua mấy cái ngã tư, đi đến

đường cái của thành Thổ Cận. Lúc này đã là hoàng hôn, người đi đường
cũng đã giảm bớt. Hoắc Dương mua mấy cái bánh bao đưa cho ta, ta ăn
một trận lang thôn hổ yết, mới khôi phục được một chút nguyên khí.

“Lâm Phóng bọn hắn đâu?” Ta nói.

“Ở ngoài thành một trăm dặm đang chờ chúng ta.”

“Ra khỏi thành sao?” Ta hỏi hắn.

Hắn lắc đầu.

Ta cười: “Thật hợp ý ta.”

Hắn lại lạnh nhạt nói: “Ngươi đừng có không ra tay được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.