MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 687

Trầm Yên Chi nói: “Ta chỉ hận chính mình không thể độc chết ngươi!”

“Nàng nên chết tâm đi! Cả đời này nàng đã là người của Mộ Dung thị

ta! Nàng cho rằng ta không biết nàng đêm nay cùng sẽ bọn người Lâm
Phóng mưu đồ bí mật sao? Hoắc Dương không phải muốn tới đây sao, ở
ngoài cung của nàng gặp phải trận pháp Mộc Uẩn sát nhân, lấy lực lượng
một mình hắn, tuyệt đối không thể sống quá tối nay. Ngày mai, Chiến
Thanh Hoằng sẽ gả cho Khải nhi, ta muốn xem Lâm Phóng có thể đủ sức
xoay chuyển trời đất đến thế nào? Người của ta hôm nay đã đi Giang Đông,
hối lộ triều thần, đợi sau khi Lâm Phóng trở lại Giang Đông, nghênh đón
bọn hắn khi trở lại sẽ là lệnh truy nã của triều đình!”

Ta một chưởng đẩy cửa điện ra, cửa điện văng ra xa ba trượng, ta trông

thấy Mộ Dung Hoàng đột nhiên quay đầu nhìn ta, trên khuân mặt là sự
hoang mang không thể tin được. Mà Trầm Yên Chi lại bị xích sắt trói ở trên
ghế.

“Mộ Dung Hoàng, ta tới lấy mạng của ngươi!” Ta khẽ quát một tiếng,

mắt thấy Mộ Dung Hoàng không trốn không tránh, ngược lại bổ nhào qua
chỗ Trầm Yên Chi — lại chơi trò gì đây?

Nhưng hắn làm sao nhanh hơn ta? Ta thả người xẹt qua, rút ra Đế Lưu,

tâm như nước, đao như nước. Nước xẹt qua lồng ngực Mộ Dung Hoàng, ta
chậm rãi thu đao.

Mộ Dung Hoàng kêu một tiếng, rút lui hai bước, ngã trên mặt đất, lồng

ngực máu tươi mãnh liệt phun ra. Ta một đao bổ xuống xiềng xích trên
người Trầm Yên Chi, đầu cũng không quay lại hướng Mộ Dung Hoàng nói:
“Yên Chi, ta thay ngươi báo thù!”

Ta nâng đao, trên đât Mộ Dung Hoàng nằm giữa vũng máu tươi, ngực

phập phồng, chưa tắt thở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.