MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 688

Ta nói: “Mộ Dung Hoàng, ngươi rất tự đại! Ta vốn không muốn giết

ngươi. Nhưng ngươi bây giờ vu cáo hãm hại Lâm Phóng, ta chỉ có thể xách
đầu ngươi trở về, mới có thể chứng minh Lâm Phóng trong sạch……” Lời
còn chưa dứt, hai cánh tay đã tê rần, dùng hết toàn lực mới cầm được để Đế
Lưu. Ta đầu tiên là xoay người để đao ngang ngực, đao phong xẹt qua, ta
nghe thấy Trầm Yên Chi hô nhỏ một tiếng.

Huyết quang từ lồng ngực nàng chảy ra, tay nàng rơi xuống một cây

châm nhỏ, sắc mặt nàng thê lương khổ sở, ta kinh hãi: “Yên Chi ngươi làm
cái gì?” Ta ném Đế Lưu, tiến lên đỡ lấy thân thể đang lảo đảo muốn ngã.

“Châm đó không có độc……” Nàng gian nan nói.

Ta gật gật đầu. Ngươi muốn làm cái gì, Yên Chi?

Nàng lại dứt khoát đẩy tay ta ra, từng bước một lảo đảo đi đến bên cạnh

Mộ Dung Hoàng. Lúc này Mộ Dung Hoàng đã cuộn mình nhìn chúng ta,
máu của hắn chảy đã chậm lại, sắc mặt cũng trắng bệch, môi hơi run run,
mắt nhìn cũng biết không lâu nữa sẽ chết.

“Mộ Dung Hoàng……” Nàng lưng đưa về ta, giọng nói mềm mại đáng

yêu như lần đầu mới gặp, như tình nhân nói nhỏ thì thầm: “Giết ngươi, chỉ
có thể là ta.”

“Yên Chi!” Ta lớn tiếng gọi, lại thấy Yên Chi chậm rãi gục xuống, ngã

bên cạnh Mộ Dung Hoàng. Ta xông lên phía trước, lật lên thân thể của
nàng, lại thấy nàng sắc mặt tím đen, hai mắt nhắm nghiền. Ta run rẩy duỗi
tay xuống dưới mũi nàng, quả nhiên đã ngừng thở!

Yên Chi tự sát.

Sự thật này ép tới khiến ta thở không nổi, đau quá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.