MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 126

“À có, họ có đến. Họ đã sửa cái xe rồi,” Ash nói.

“Ôi trời ạ! Thế tại sao Fia vẫn còn đó?”

Giọng cậu phảng phất vẻ lo lắng mà cô không nhận ra được. “Tớ nghĩ cô

ấy không muốn về nhà.”

CHƯƠNG 17

Cleo bỏ bộ đồng phục ra và mặc áo nỉ có mũ với quần hộp vào sau đó

băng qua bãi cỏ. Khi bước ràn rạt qua lớp tuyết đến quán rượu sáng ánh
đèn, cô nghe hàng loạt những tiếng chúc mừng và huýt sáo từ bên trong
quán, rồi ai đó nghe không giống Elvis Presley lắm bắt đầu hát bài “Hound
Dog”.

Nghe như họ đang có buổi karaoke ngẫu hứng.

Hơi nóng và tiếng ồn đón chào cô khi cô mở cánh cửa. Cô đã đoán đúng

người đang hát. Frank, chủ quán Hollybush và là fan trung thành của Elvis,
đang vừa ôm mic vừa lắc hông. Khán giả của ông đang vỗ tay hò hét cổ vũ.
Ash ngồi một chỗ an toàn quan sát những gì đang diễn ra. Cách đó không
xa Fia đang nhiệt tình vỗ tay. Và bên cạnh cô ta, đang cầm một cốc
Guinness và nhe răng cười khi thấy Frank đẩy hông hơi quá đà, là Johnny
LaVenture.

“Chuyện gì đang xảy ra đấy?” Cleo tới gần huých Ash một cú để buộc

tội.

“Tớ làm sao biết được phải làm gì với cô ấy.” Trông Ash cũng chẳng

thích thú gì. “Bọn tớ ngồi xem ti vi hàng tiếng đồng hồ. Sau đó lúc năm giờ
cô ấy thấy ánh đèn ở bên ngoài này mà vẫn chưa thấy bóng dá đâu, nên tớ
nghĩ sao lại không qua đây chứ, cũng là một cách giết thời gian mà. Rồi khi
bọn tớ vừa tới đây thì Johnny và đội thợ của anh ta cùng tới.” Cậu ta nói
lạnh nhạt, “Ngay sau đó cô ấy vui hẳn lên.”

“Nhưng cuối cùng xe cứu hộ cũng đến chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.