MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 138

“Cái gì cơ?” Fia vừa nói vừa cười, “Ý chị là anh ấy cho chạy dàn nhạc

disco ở nhà văn hóa làng ấy hả?”

“Cậu ta có hẳn một chương trình phát thanh của riêng mình.”

“Chà, thật... tuyệt quá!” Nhìn nét mặt của Fia là biết cô ta nghĩ đó là

khoảng ba mươi phút trên đài phát thanh của bệnh viện, khoảng nửa tháng
một lần. Định mở miệng giải thích thêm thì cô bị ngắt lại. “Dù sao tôi cũng
nên đi trước khi chị bị đóng băng.” Vừa lùi khỏi lối đi, Fia vừa vẫy tay và
nói vui vẻ, “Quay về Bri để sắp xếp mọi việc!”

“Chuyện với Will thực sự kết thúc rồi à?”

“Chắc chắn kết thúc rồi! Chị có thể lấy lại anh ta nếu chị muốn. Không ai

cản chị đâu.”

“Không, cảm ơn. Đợi một chút.” Cleo lắp bắp. “Hôm qua cô còn định lái

xe đi mà không nói gì với tôi. Cô còn không biết có phải tôi đi lại với Will
thật không. Thế mà bây giờ cô nóng lòng bỏ anh ta ư?”

“Đúng vậy! Thế có tuyệt không? Nhưng đó là quyết định đúng.” Fia ấn

bàn tay và xương ức. “Như hôm qua Johnny nói lúc ở trong quán rượu,
chúng ta chỉ có một cuộc đời để sống thôi. Tại sao lại phung phí nó?”

“Phải, nhưng...”

“Anh ấy nói Will không xứng đáng với tôi và tốt nhất tôi nên tìm ai khác

xứng đáng với mình.”

“À, ừ, nhưng khi...”

“Và anh ấy rất đúng!” Lắc đầu khi ra ngoài cổng, Fia bừng lên sự tự tin.

“Tôi chỉ cần có ai đó nói với tôi như vậy. Tôi xứng đáng được nhiều hơn
thế.” Và cô ta giơ tay lên vẫy lần cuối. “Chúc tôi may mắn đi! Tạm biệt
chị!”

Cleo nhìn chiếc Fiesta màu xanh biến mất khỏi tầm mắt. Vợ của Will

chắc chắn đã ngủ với Johnny LaVenture hôm qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.