MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 17

mái tóc nâu ngắn của anh cũng được tỉa gọn nhân dịp Lawrence qua đời.
“Phải rồi, đúng là công kích mà. Có những người đáng bị như vậy.” Cô gật
đầu và nốc thêm một ly rượu nữa.

“Nhưng em đã từng thích cậu ấy mà,” Tom nói.

“Hả?” Cleo lạnh ngắt. “Không hề.”

“Đúng thế còn gì. Nếu em không thích cậu ấy thì sao lại nhận lời khi cậu

ấy mời em đi chơi?”

Trời đất ơi. Ngồi bên trái anh, Abbie đột nhiên chăm chú vào sợi chỉ sút

ra trên chiếc áo màu đồng đang mặc. Tim bắt đầu đập nhanh gấp đôi, Cleo
nói, “Em không biết anh đang nói cái gì.”

Tom đang cười lớn ra trò, khua ngón tay với cô. “Thôi nào, anh biết

chuyện đó lâu rồi, nhưng em có làm vậy mà. Johnny LaVenture mời em tới
tiệc nhảy disco ở trường và đồng ý, rồi… này, cẩn thận rượu của anh!”

“Tom.” Abbie huých anh một cú rồi lườm cảnh báo. “Im đi.”

Chăm chú nhìn vào cả hai người, miệng mở to, Cleo nói thật chậm, “Ôi

trời, anh biết chuyện đó hả? Cả hai người đều biết hả?”

Đó là bí mật sâu kín nhất, đen tối nhất và đáng xấu hổ nhất thời niên

thiếu của cô. Bao nhiêu năm nay cô đã cố chôn vùi nó, tự an ủi bản thân,
đúng là cô đã tự biến mình thành con lừa, nhưng ít nhất là gia đình cô
không biết chuyện này.

Chỉ có điều… cô nhìn Abbie rồi Tom, rồi nhìn lại Abbie… có vẻ như họ

biết.

“Thực là, anh nói chẳng suy nghĩ gì cả,” Abbie mắng.

“Thôi mà, chuyện đó lâu lắm rồi.” Tom cười ngoác miệng khi Ash tiến

tới. “Giờ còn ý nghĩa gì chứ?”

“Mọi người đang nói gì thế?” Ash thích nhúng mũi không biết chừng

mực vào chuyện người khác, tỏ vẻ tò mò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.