MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 179

“Cô biết không? Cô đang nhầm với George Foreman đấy, với anh ta thì

tôi sẵn sàng nghe bằng máy iPod khi ở trong quan tài vì anh ta là một huyền
thoại, cho dù anh ta không hát. Nhưng tôi nói về George Formby cơ, người
chơi kèn ukulele và hát theo một lối rất khó chịu. Mà tôi cũng không thích
Lonnie Donegan. Hay album The King of Skiffle. Bởi vì tôi không thích
nhạc skiffle,” Ash nói, “Nhưng cũng phải nói skiffle là từ tôi yêu thích nhất
mọi thời đại. Cũng giống như các từ thị dân Newyork hay lang bang.”

“Anh vừa bịa ra từ cuối cùng!”

“Không. Có từ đó thật đấy.” Ash cãi lại. “Nó có nghĩa là lông bông. Hay

hơn cô đoán đấy, vì chắc cô đoán nó có nghĩa là lang ben đúng không?”

Cô gái kia nói, “Tôi thích từ tỉ mà tỉ mẩn.”

“Đó là từ yêu thích của nhà sản xuất của chúng tôi,” Ash nói. “Không

biết tại sao. Nhưng chắc là vì ông ta hay mặc áo len đan tay và để cho mẹ
ông ta nhổ vào khăn mùi xoa trước khi lau mặt cho…”

Có tiếng chân người bên ngoài bếp, Frank đã quay lại. Chưa kịp hiểu

điều gì, Fia đã vụt giơ tay ra chuyển từ đài sang đĩa CD. Ừ, có thể là hơi trẻ
con, nhưng cô sẽ không cho Ash tự mãn khi biết rằng cô có nghe chương
trình của anh ta.

Nếu anh ta cứ lạnh nhạt và thiếu thân thiện chẳng vì lý do rõ ràng nào…

thì được thôi. Cô cũng sẽ như vậy.

“Tôi chắc là em đang không tin nổi mình lại may mắn đến vậy phải

không?”

Cleo liếc mắt vào gương chiếu hậu để nhìn khách hàng và suýt giật mình

vì răng giả của gã. “Xin lỗi, sao cơ ạ?”

“Khi em biết mình sẽ đón ai ấy. Không chỉ một ngày may mắn mà là cả

ba tuần may mắn liền.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.