MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 177

“Chào chú Frank. Có ạ.” Cô rắc đường vào chỗ hành xào. “Cháu đang

định làm bánh shepherd, bê xào nấm, cà ri bò, gà và thịt hầm tỏi tây.”

“Tuyệt lắm. Bữa trưa nay đã có mười hai người đặt chỗ rồi. Mấy cô mọi

lần vẫn ăn ở quán Beer nghe tiếng cũng sắp qua đây. Tiếng lành đồn xa đấy,
cô bé.” Frank vỗ vào lưng cô. “Cháu sắp trở thành ngôi sao nhỏ rồi đó, một
đầu bếp Hugh Fearnley- Whittingstall mới.”

Fia không dám bật khóc. Frank chỉ có ý khen cô.

“Nhìn lên kìa.” Frank liếc ra ngoài cửa sổ. “Có con thỏ ở hướng hai giờ

kìa. Khẩu súng của chú đâu nhỉ?”

Và đôi khi ông ấy nghĩ mình là Hung Fearnley- Whittingstall.

“Đừng giết bọn chúng. Cháu thích nhìn chúng nhảy chỗ này chỗ khác.”

“Mất hứng. Lúc ăn hết đồ rau quả của mình thì mấy con thỏ nhép đó

cũng chẳng đáng yêu lắm đâu.” Frank đổ nước nóng vào hai cái cốc và hất
đầu về phía máy chơi đĩa trên giá bên trên tủ lạnh. “Cháu đang nghe cái gì
thế kia?”

“Carmina Burana. Của Carl Orff. Chú thích không?”

Ông cười. “Chưa bao giờ thích cái thứ nhạc cổ điển đó. Chỉ Elvis thôi,

lúc nào cũng thế.”

Cô có thuyết phục được ông không đây? “Nghe thứ này rất thư giãn.

Cháu chỉ thích vừa làm vừa nghe như vậy.”

Frank nghe một vài giây, không ấn tượng lắm. Cuối cùng ông nói, “Cháu

nên nghe đài đi. Thế có phải vui vẻ hơn không?”

Vui vẻ à? Đến lượt Fia nhăn mặt. Mẹ của Will là tín đồ của Radio 4 và

luôn luôn bật kênh này trong cửa hàng. Khi không bình phẩm khách hàng,
Vivien lại chỉ trích hầu hết mọi thứ trên đài và cứ vô ích tự cãi nhau một
mình với người dẫn chương trình. Phải đứng nghe bà mẹ chồng ngoan cố rít

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.