MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 188

Abbie rõ ràng đã căng thẳng quá. Tóc chị tuột ra khỏi dây buộc tóc, má

chị đỏ bừng lên, và chị đang hấp tấp múc từng thìa bơ đổ lên con gà. Đặt trả
lại hộp sữa theo ý chị gái, Cleo cẩn thận nói, “Con bé đâu rồi?”

“Ra ngoài với Tom rồi. Tìm mua xe tải. Con bé cần một cái xe cho việc

là quần áo của nó nên anh ấy mua cho nó một cái.” Phết, phết, phết.

“Anh ấy cũng nói với em như vậy. Thế con bé có biết lái xe không? Ý

em là con bé có bằng lái chưa?”

“À có. Lấy bằng sau lần thi đầu tiên, tháng Mười năm ngoái. Một trong

số bạn trai của mẹ con bé là thầy dạy lái xe. Thế cũng tiện.

“Chị Abbie à, ngồi xuống đi.”

“Không được, chị đang chuẩn bị bữa tối.” Chọc chọc con gà bằng cái

thìa phết bơ, Abbie nói, “Thế nhưng không được nhồi gà vì thịt nhồi bên
trong sẽ bị nhão ra. Nên phải nấu thức nhồi bằng nồi khác và phải làm sao
cho lớp vỏ thật giòn, vì nếu không sẽ kinh khủng lắm.”

Ôi dào. Cleo tính xem có nên nhắc chị gái về những tranh cãi không

ngừng trong gia đình về kiểu khoai tây chiên ngon mắt nhất, thẳng hay gấp
nếp, dày hay mỏng…

“Mà chị không dám nhầm nữa đâu,” Abbie lại tiếp tục, “Vì hôm nay chị

đã nhầm một lần rồi. Có trời mới biết, chắc em nghĩ chị giặt đồ cho nó vì ác
ý. Chị còn giặt tay cái áo trắng của nó để chắc ăn là áo vẫn trắng nữa kia.”

“Chuyện gì xảy ra?”

“Chị bỏ áo vào thùng sấy. Thế là nó co lại. Và tất nhiên đó là cái áo ưa

thích của Georgia. Nên chị phải xin lỗi vì chị biết con bé buồn, rồi nó bảo
chị là trên mác áo có ghi rõ là không được cho vào máy sấy.”

“Ồ,” Cleo không biết nên thông cảm với Georgia hay Abbie. Cái áo ưa

thích sẽ mãi là cái áo ưa thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.