MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 190

Đó là câu Tom thường nói đùa, nhưng trước khi Cleo kịp cười với Abbie

để báo hiệu là mọi chuyện sẽ ổn, họ nghe thấy tiếng Georgia kêu lên, “Ồ, à,
ông chú cũng sống ở đây ư? Tuyệt quá, cháu cũng vậy! Cục cưng ơi, nhìn
này, cả hai về rồi!”

“Về nhà!” Tôm nhắc lại. “Mà cục cưng có nghe mùi thức ăn không?”

“Có, cục cưng à! Còn ngửi thấy mùi… gà nữa cơ!”

Sau đó hai người cùng vào bếp, nhưng trước đó Cleo bắt gặp ánh mắt

của Abbie. Cô từng được Tom gọi là cục cưng. Nhưng giờ Georgia đang
lạm dụng cách gọi thân mật đó và Tom với con bé đang gọi nhau bằng cái
tên này. Và dù không hề có ý để Abbie cảm thấy bị bỏ rơi, hai người đó đã
như vậy. Cô rất phiền lòng.

Thế mà tối qua cô còn bảo Tom cần phải nhạy cảm hơn. Anh đã mụ

người khi ở với Georgia và không thể làm khác được.

“Chào cô! Có phải thịt nhồi giòn không ạ?”

“Đúng, cô đã…”

“Nhưng cô đừng nấu cà rốt tái nhé. Cháu không ăn được rau nấu tái.”

Abbie lắc đầu gượng cười. “Đừng lo, cô sẽ không làm vậy đâu…”

“Ha, cô biết bố với cháu vừa đi đâu không? Vừa vỗ tay vừa nhảy lò cò từ

chân này sang chân kia,” Georgia buột miệng, “Để xem xe tải! Và đoán
xem bố con cháu đã làm gì đi.”

Abbie mở miệng hỏi. “Có phải…”

“BỐ MUA XE TẢI CHO CHÁU RỒI!” Lao bổ vào Tom, Georgia ôm

lấy anh và nhảy như kangaroo khắp bếp. “Chà, bố cháu mua cho cháu một
cái xe tải! Đó có phải điều tuyệt nhất không? Sáng mai ngay sau khi cháu
mua xong bảo hiểm, cháu sẽ nhận được cái xe tải đầu tiên! Và nó màu
xanh!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.