MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 194

“Cô bé thấy ý đồ của tôi không? Màu bạc, xám, trắng… chỉ toàn một

tông màu.” Schofield đang nhảy từ bên nọ sang bên kia, giơ tay ướm khung
hình: Johnny trong chiếc áo trắng và quần hộp màu xám, làm việc trong căn
phòng màu trắng khổng lồ với tượng con ngựa đực bằng thép mạ bạc chồm
lên trời. Ở đằng xa, qua khung cửa sổ kiểu Pháp, một khu vườn trắng và
xám không chút sắc màu phủ đầy…

Đợi một chút.

Là tuyết à?

Nhìn thấy cô ngạc nhiên, Johnny nói bình thản, “Họ mang máy tạo tuyết

đến đây lúc trước. Họ xịt cả khu vườn. Đó là giấy bồi đấy.”

“Tớ biết mà.” Thực tình, hắn nghĩ là cô ngốc lắm chắc

“Trắng… xám… bức tranh một màu, Schofield ngâm nga. “Nhưng khi

bắt đầu chụp hình chúng tôi thấy thiếu cái gì đó. Cái gì đó quan trọng…
sống còn… và tôi không biết mình cần cái gì cho đến khi tôi nhìn ra ngoài
cửa sổ thấy…”

“Chiếc Bentley Continental mui trần màu đỏ hai cửa của tôi.”

“Đúng! Đúng! Cô sẽ đỗ nó ở đây, sau mấy cái cây đó… con ngựa.” -

Schofield chỉ con ngựa thép đang chồm lên - “Kề sát với mã lực” - Ông ta
vung tay lên chỉ chỗ đỗ xe. “Cô thấy không? Đã thấy nó chưa?” Cãi mũ
bóng chày quá khổ tụt xuống che mất một bên tai khi ông hăng hái gật đầu.
“Cô thấy không?”

Cleo gật đầu. Ông đang rống lên như điên. “Được.”

Phải mất mười phút nhích lên vài phân, lùi xuống vài phân - “Không,

không, lùi lại lần nữa, một chút nữa thôi,” Chiếc Bentley mới đỗ vừa ý
Schofield và máy ảnh bắt đầu chụp. Nhận ra mình phải ở lại phòng khi cần
di chuyển chiếc xe, Cleo ngầm sung sướng. Cô chưa bao giờ thấy người ta
chụp hình. Lần này, để làm bài đinh cho một tạp chí bìa bóng, sẽ phải mất
hàng giờ liền và chú ý đến từng chi tiết khiến người ta mệt óc. Ngoài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.