MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 203

“Không. Ý tôi là bọn đàn ông như anh ta ấy.” Hắn có thể rời khỏi Đồi

Channings bao nhiêu năm trời nhưng mọi người đều được nghe bố hắn kể
về những câu chuyện phóng túng của hắn; không bao giờ bỏ qua các giai
thoại mua vui và hớ hênh đến đồi trụy, Lawrence giúp dân làng cập nhật
được những thông tin như vậy. Liếc nhìn Fia, Cleo nói, “Cũng giống Will
thôi. Họ cùng một giuộc. Loại đàn ông nghĩ mình muốn có ai cũng được,
muốn làm gì cũng được.”

Fia vẫn chăm chú nhìn Johnny. “Anh ấy làm gì với tôi cũng được. Tôi sẽ

không than phiền đâu.”

“Nhưng anh ta đúng là thế đấy. Anh ta sẽ làm vậy. Và cô sẽ không than

vãn được gì. Rồi cô sẽ lại bị tổn thương thôi.”

“Thì sao chứ?”

Roz tinh nghịch nói, “Em nghĩ chị ấy chỉ là không cần cuộc tình lãng

mạn gì ghê gớm cả. Đôi khi điều một cô gái cần chỉ là chút vui vẻ thôi.”

“Cô nói đúng đấy.” Fia gật đầu lia lịa. “Mà có trời biết đất biết, sau

khoảng thời gian như vừa rồi, tôi nghĩ mình xứng đáng được như vậy.”

Roz cười. “Giỏi lắm! Nếu em không hạnh phúc với anh chàng của em thì

em cũng bị cám dỗ vậy thôi.”

Fia thật là hết thuốc chữa. Cleo giật mình khi chuông điện thoại reo. Ba

rưỡi.

“Mười phút nữa.” Cô gọi với tới Schofield, “là hết thời gian.”

Schofield kết thúc trong vòng năm phút. Ông trả tiền mặt cho Georgia và

con bé gần như nổ tung vì sung sướng. “Tôi có thể kiếm sống bằng nghề
này!”

“Không, cô bé không làm được đâu.” Ông còn đang bận bịu nhìn qua các

bức ảnh trên máy tính xách tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.