MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 204

“Nghe này, nếu sau này ông còn cần tôi nữa thì cứ gọi cho tôi. Thật đấy.”

Con bé đưa ông tấm danh thiếp. “Tôi có thể lên London, hay bất cứ nơi nào
ông muốn. Tôi có thể làm nàng thơ cho ông!”

Schofield liếc nhìn lên qua mép kính. “Đừng nghĩ sai nhé, nhưng cô quá

thấp để có thể làm nàng thơ cho ai. Nhưng hôm nay cô làm tốt đấy,” ông
cười qua loa. “Cảm ơn cô.”

“Tôi cao một mét sáu bảy. Kate Moss cũng chỉ cao một mét sáu tám thôi.

Tôi nghĩ mình cao đấy chứ.”

“Thế cô cũng biết cô ta là Kate Moss. Còn cô thì không phải.”

“Không sao, tôi hiểu ý ông rồi. Đầu gối tôi không được gầy đến thế. Ôi,

cái này đẹp quá.”

Cleo đứng đằng sau liếc qua vai Georgia nhìn tấm ảnh đang choán cả

màn hình. Trong đó, mặt Johnny nửa trong bóng tối, tóc rủ xuống trán,
trông rất dữ dội và như diều hâu.

“Đúng.” Schofield gật đầu đồng ý và đánh dấu cái ảnh.

“Không quyến rũ lắm,” Cleo nhận xét.

Johnny nhập hội và quàng tay qua vai cô. “Tớ không có ý tỏ ra quyến

rũ.” Hắn siết nhẹ. “Nhưng cậu thật tốt khi đã quan tâm.”

Cô đỏ bừng mặt. “Tớ không quan tâm. Tớ chỉ nói thế thôi.”

“Mà quyến rũ cũng không phải mục đích của tôi. Với tôi quan trọng là

tính cách,” Schofield nói. “Dù thế nào, người đẹp thường là người khó chụp
hình nhất vì vẻ bề ngoài của họ làm người khác sao nhãng. Phải vất vả lắm
mới có thể khiến người ta nhìn xuyên qua lớp vỏ bên ngoài được.”

“Mà thường thì bên trong thối nát cả rồi, vì họ chẳng bao giờ phải cố tỏ

ra tốt đẹp cả. Xin lỗi.” Georgia nhận ra câu nói hớ của mình liền ngang
ngạnh hất ngược tóc ra sau. “Nhưng đúng vậy mà. Tin tôi đi, cả đời tôi đã
nhìn mẹ tôi theo đuổi đàn ông đẹp trai với tính cách rác rưởi. Họ đối xử với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.