MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 243

“Lúc đó tớ mười bốn tuổi. Trời, nhìn cái kiểu của tớ này.” Hắn vừa toét

miệng cười vừa trèo lên cái ghế bên dưới cửa dẫn lên gác xép, rồi thành
thạo – phải nói là rất ấn tượng – bò vào trong gác xép nhìn quanh. “Cậu có
nhiều thứ để xem nhỉ.”

“Tớ ở trên này lâu lắm rồi.”

“Tớ có thể đoán tại sao. Trên này hay thật. Ấm cúng.”

“T nghĩ tớ có vấn đề với việc vứt bỏ đồ. Tớ không thể tự tay vứt thứ gì

cả.” Cúi đầu xuống tránh thanh xà nghiêng và ánh đèn bốn mươi watt, Cleo
quay lại chỗ cô ngồi lúc trước. Cô đập đập vào cái chăn cuộn lại cạnh mình.
“Đến đây mà xem ảnh này. Tớ chả dám mang chúng xuống nhà; chúng sẽ
chẳng bao giờ quay trở lại trên này được.”

“Ôi trời đất, không thể tin nổi. Welsh Mac có tóc này!”

Cleo thấy vui khi biết hắn cũng buồn cười y như cô. Ba mươi phút tiếp

theo trôi qua thật nhanh. Cô và Johnny lúc nhỏ có lẽ không phải bạn bè
nhưng hai người cùng biết những người này. Hắn kêu lên vui vẻ khi nhận ra
các địa điểm và sự kiện trong quá khứ tuy chung mà riêng của hai người.
Có ảnh một số lễ Giáng sinh, các bữa tiệc đêm pháo hoa, ngày hội thể thao
trường, cuộc đua ngựa Badminton…

“Dì Jean của cậu này.” Johnny ngồi cạnh cô nhặt tấm hình rơi ra khỏi túi,

trông có vẻ cũ hơn những tấm họ đang xem. Trong ảnh là dì Jean còn trẻ,
khoảng hai lăm tuổi và vẫn còn khỏe mạnh tràn đầy sức sống, mặc chiếc
váy xanh hồng với hoa cài trên mái tóc dài. Dì ngồi trên cổng, ôm chú chó
lai tai rủ nhỏ xíu và cười với máy chụp hình. Cleo cảm thấy bụng mình
quặn lại khi nhớ về người dì vui vẻ cô

“Nhìn dì ấy này,” Johnny ngạc nhiên. “Đẹp quá nhỉ? Hồi xuân sắc ấy.”

Cleo gật đầu.

“Đôi mắt đó.” Hắn giơ tấm ảnh ra cách một sải tay, rồi quay lại nhìn cô.

“Dì ấy trông rất giống cậu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.