MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 266

“Loại mạnh à?”

“Chắc vậy. Nhưng tôi không sao.”

Người đàn ông bên cạnh cậu nói, “Suỵt!”

“Hả? Cái gì cơ?” Chỉ về phía tấm màn nhung đỏ, Ash nói, “Buổi diễn

chưa bắt đầu mà.”

“Anh nói hơi to quá,” Fia thì thầm vào tai anh.

Trời đất, cảm giác thật tuyệt vời. Cô có thể thì thầm bên tai anh mãi mãi

vẫn chưa đủ. OK, có thể anh nói hơi to, nhưng ngay sau khi buổi diễn bắt
đầu, anh sẽ im lặng. Quay sang người đàn ông bên phải, Ash nói vẻ kiêu
căng. “Tôi được phép nói to. Tôi là nhà phê bình nghệ thuật cho tờ Thời
báo Chủ nhật. Nên về cơ bản thì,” anh nói thêm, “tôi muốn nói to thế nào kệ
tôi.”

… tiếng nhạc xa xăm vút lên phía xa… giọng hát cao líu lo… rồi xúc

cảm, tràn trề xúc cảm… ôi…

… thêm tiếng nhạc… những giọng khác nhau… dày vò con tim… aaa…

tiếng trống… vang rền… nỗi đau tuyệt vọng… tiếng người nức nở… oái…
rồi tiếng nhạc xa xăm lớn dần… dừng lại đi mà…

… tiếng vỗ tay… hò reo… mỗi lúc một lớn hơn… ôi trời đất ơi, im đi…

“Hả? Có chuyện gì thế?” Mở choàng mắt, Ash cố ngồi thẳng dậy trên

ghế. Một cơn co thắt nghiến chặt cột sống của anh, kéo giật anh lại. Ngơ
ngác vì tiếng vỗ tay, anh nói, “Buổi diễn bắt đầu à?”

“Kết thúc rồi.”

“Hả?”

Fia vẫn mải vỗ tay. “Thật tuyệt vời đúng không?”

Đầu óc mụ mẫm của Ash đang cố sắp xếp các chi tiết. Ôi không, đừng

bảo là anh đã bỏ lỡ cả buổi diễn nhé, xin đừng nói vậy. Nhưng sao Fia lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.