MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 292

Trong khi người ta kiểm tra cho cô, y tá cứu thương hỏi cô một số câu

hỏi. Khi họ biết nơi cô sống, người lớn tuổi hơn khẽ cười nói, “À rồi, tôi
biết Đồi Channings. Trước có một khách hàng thường xuyên ở đó. Jean, là
tên cô ấy. Nghiện rượu! Tôi nghĩ cô ta còn có số của chúng tôi trên phím
gọi tắt ấy. Cứ hay lo âu như vậy đấy.” Trong khi đo huyết áp cho Cleo, ông
ta đùa đùa nói thêm, “Chắc cô cũng biết cô ta. Tôi đang cố nhớ họ của cô
ấy.”

Cảm giác xấu hổ có bao giờ tan biến được không? Cleo nhìn ông ta nói,

“Đó là dì tôi.”

“Ôi, xin lỗi cô.” Trong khoảnh khắc khó xử sau đó, Cleo thấy ông ta hít

sâu, ghi chép lượng cồn. Rồi ông ta nói vẻ bình thường, “Ừ, giờ cô nói tôi
mới thấy cô đúng là giống dì cô thật. Thế còn cô thế nào? Có uống tí rượu
bia nào tối nay không?”

“Không.”

“Ha, đừng tin cô ta,” Casey nói. “Cô ta vừa nốc vodka cả tối nay đấy, đồ

buông thả.”

Viên y tá cứu thương thứ hai nhướng mày nói cộc lốc, “Vậy còn quý

ngài đây thì sao?”

Casey vung tay lên trời. “Không uống gì hết, anh bạn. Hoàn toàn bài

rượu, tôi ấy. Không bao giờ đụng tới một giọt rượu nào.”

CHƯƠNG 43

“Biết nói thế nào nhỉ?” Ash nói. “Trông cậu khá hơn đấy.”

“Cảm ơn.” Cleo đáng ra sẽ trả miếng câu đó, nhưng cô biết anh nói thật.

Thêm nữa, cô cần ai đó đưa cô từ viện về nhà.

“Thế còn thằng cha kia thì sao? Cậu có định kiện gã ra toà cho chết

không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.