MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 334

Ash nhìn ba người đi. “Nếu tay đó không có mấy đứa trẻ đi cùng thì tớ

đã đập vỡ mũi hắn rồi.” Cleo nói, “Tớ sẽ cổ vũ cho cậu.”

Sau một ngày chụp rất nhiều ảnh bằng máy ảnh kỹ thuật số, Fia nói,

“Còn tôi sẽ đổ ảnh cho lên mạng.”

Chỉ có Abbie suy nghĩ về chuyện khác. Không còn lo về chuyện của

Will, cô nói lơ đãng, “Tội nghiệp Georgia.”

CHƯƠNG 49

Tới tối thứ Ba thì thời tiết đẹp của cuối tuần chỉ còn là ký ức mờ nhạt xa

xăm. Nheo mắt trông ra ngoài cửa sổ phòng ngủ, Abbie run rẩy nhìn mưa
dội xuống và các cành cây sau nhà bị mưa gió dập vùi nghiêng ngả. Khổ
thân Cleo, ngày đầu tiên quay lại làm việc, nó sẽ phải chở cả một xe đầy
thương nhân ra sân bay Gatwick.

Cô cảm thấy tội lỗi, bởi vì ít nhất cô cũng được khô ráo, ấm áp và thoải

mái, và như thế chưa đủ để cô thấy hạnh phúc sao? Nhưng chưa đủ. Đau
khổ khôn nguôi giờ trở thành một phần không thể tránh khỏi trong đời cô
và cô biết sống với cô cũng chẳng vui vẻ gì. Cô cũng không biết làm sao
Cleo có thể chịu đựng được cô. Đã đến lúc cô giải quyết vấn đề của mình và
nghĩ về tương lai. Cô không thể cứ bắt ép người ta mãi được. Cô cũng cần
phải tìm một công việc khác.

Abbie mặc nguyên áo khoác ngủ xuống cầu thang. Cô sẽ pha một cốc

trà, cuộn mình trên sofa xem ti vi có gì hay ho không.

Cô xem được non nửa chương trinh Britain’s Got Talent thì chuông cửa

reo. Một nhà ảo thuật điên rồ vừa mới - rõ ràng là - cắt bỏ một cánh tay
bằng cưa tròn. Khán giả đồng loạt há hốc miệng kinh hoàng khi thấy máu
phun ra tung toé trên sân khấu. Abbie cũng hoảng hốt khi cô mở cửa thấy
Des đứng bên ngoài, ướt nhoét và tả tơi vì gió.

“Abbie? Anh vào được không?”

Cô lưỡng lự. “Để làm gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.