MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 381

Trước đó, Cleo đã tự hỏi sao người ta lại đặt làm một bức điêu khắc

hoành tráng thế này và đặt nó giữa đám cây cối, nhìn từ bên ngoài vào thì
chỉ thấy thấp thoáng vì bị hàng rào cây thuỷ tùng cao gần bốn mét chắn.

Giờ cô nhận ra là, giống như Stonehenge, bức điêu khắc đã được cẩn

thận đặt ở một vị trí mà từ khu nhà kính ở bên chái nhà, ta có thể rõ ràng
chiêm ngưỡng nó qua lối vòm.

Cũng thật rõ ràng là cùng với gia đình hươu thép đằng sau lưng họ, cô và

Johnny được ánh đèn trắng bạc chiếu sáng.

Và Rose không phải là người duy nhất hò reo và vẫy tay. Tất cả khách

của bà đều túm tụm bên ô cửa sổ dài; hai người đang đứng ngay giữa trung
tâm của sự chú ý.

“Ta phải vào uống một chút thôi,” Johnny nói. “Để bà ấy có được giây

phút huy hoàng.”

“Thế này thì xấu hổ lắm,” Cleo nói.

“Không sao đâu, sẽ ổn thôi, anh hứa mà. Này, em làm cái gì đấy? Trời

đất, em đang cởi hết áo quần ra đấy à?” Johnny hoảng sợ nói, “Này, anh
cũng không thể chờ hơn được nữa nhưng chúng mình không làm gì ở đây
được đâu, mọi người vẫn đang nhìn đấy.”

Đằng sau hàng rào, hơi khuất tầm nhìn từ phía nhà kính, Cleo làm việc

cô phải làm và nói, “Đừng lo, em không định trần truồng ở đây đâu. Em chỉ
cởi bỏ cái quần tất kinh dị này đi thôi. Này, đây, giấu nó trong áo anh ấy.”

Johnny giơ cái quần lên nhìn ngắm đầy yêu thương, chiếc quần nhăn

nheo xấu xí màu trà đặc. “Được thôi, nhưng chúng mình sẽ không bao giờ
vứt nó đi. Nó sẽ là vật kỷ niệm cho một ngày đáng nhớ.” Luồn tay qua eo
Cleo và đi bên dưới mái vòm thuỷ tùng, anh thì thầm, “Em có thể mặc nó
bên dưới váy cưới khi bọn mình lấy nhau.”

Anh tưởng cô ngu ngốc hết thuốc chữa chắc? “Em có ý hay hơn,” Cleo

nói. “Sao không phải là anh mặc nhỉ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.