MINH TRIẾT THIÊNG LIÊNG - TẬP 1 - Trang 140

II. Sruti và Smriti

1.

Ở Ấn Độ người ta phân biệt hai loại truyền thống cổ.
Một: sự biểu hiện, lời tuyên ngôn (còn gọi là Đấng Biểu lộ). Ra

đời cùng thế gian. Đấy là kinh Veda. Là THỰC THỂ ĐẦU TIÊN, là
Brahman - CÁI NGÃ - được bảo vệ và gìn giữ. Là thứ không thể phủ
nhận, trinh nguyên và luôn có hiệu lực.

Hai: truyền thống hiện thực có ngay từ khi vũ trụ bắt đầu. Đấy là

những kí ức hình ảnh nhắc đến sự hiện diện của thần linh, là sự tập hợp
của những quy luật, những quy tắc, những sự kiện, những ý kiến liên
quan đến đời sống con người.

Dạng đầu tiên gọi là sruti và dạng thứ hai gọi là smriti.
Sankara khi chú giải kinh Vedanta đã nói, chỉ sruti mang tầm quan

trọng, còn smriti trong mức độ nào đó chỉ là lời giải thích và bổ sung.
Nếu truyền thống tách rời khỏi lời tuyên ngôn (Đấng Biểu lộ), nó sẽ bị
biến mất không với bất kì điều kiện nào.

Bởi vì: “Sruti biểu lộ các nguyên nhân của sự sống”, còn: “hiệu

lực tồn tại của Smriti duy nhất chỉ là sự ứng dụng, sự giải thích và sự
bổ sung; ví dụ: đẳng cấp này trong khoảng thời gian này thể hiện như
thế nào, cần điều chỉnh đời sống và hành vi con người ra sao, cho phép
truyền bá kinh Veda cho ai, khi nào có thể coi một người là có học
thức, và kẻ có học sẽ đóng vai trò như thế nào trong việc đưa ra đạo
luật”.

Lời tuyên ngôn (Đấng Biểu lộ) và kí ức truyền thống trong thời cổ

khắp nơi đều tách riêng. Sruti bị biến mất ở nhiều nơi, như ở người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.